Ngày hôm đó, thời tiết sáng sủa, ánh nắng mặt trời rực rỡ.
Nguyệt Trì Lạc bụng lớn bệ phệ ngồi trong quán cà phê nhấp nhẹ nước lọc, nghe người phụ nữ đối diện thao thao bất tuyệt giảng đạo lý ‘Chuyện tình yêu’ lão công của Nguyệt Trì Lạc.
"Tôi nói cho cô biết, tổng giám đốc căn bản không phải tự nguyện sống chung với cô, anh ấy ngay cả hôn lễ cũng không muốn tổ chức với cô, cô vì dựa vào đứa nhỏ rắp tăm chiếm lấy anh ấy? Nếu không phải vì cô là Phó Tổng Tài Lạc Tinh, từ lâu tổng giám đốc đã một cước đá cô bay rồi. . . . . ." Người phụ nữ đối diện vẫn đang không ngừng lải nhải kể lể.
Nguyệt Trì Lạc nhíu nhíu mày, nhấp nhẹ miếng nước nóng tiếp tục nghe cô ta nói?
"Nói cho cô biết nha, tổng giám đốc yêu chính là chị tôi, mỗi lần anh ấy tham dự tiệc đều dẫn chị tôi đi cùng, hai người tay dắt tay nhau vô cùng ân ái xứng đôi. Cô xem, lần nào anh ấy cũng không muốn dẫn cô đi theo, căn bản là không muốn công khai cô với bên ngoài. Nếu không phải vì đứa nhỏ trong bụng cô, chắc chắn anh ấy sẽ không nhìn đến cô dù chỉ một cái liếc mắt."
"Còn nữa, cô đừng nghĩ rằng tôi lừa cô, hiện tại chị tôi cũng mang thai, tổng giám đốc mua cho chị tôi hai căn nhà ở vùng ngoại ô, nếu như cô không tin có thể tự mình đi xem, dù sao cũng nên nhìn thấy rồi hãy chết tâm đi, tổng giám đốc anh ấy không hề yêu cô."
Người
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-hoang-hau-nu-dac-cong-xuyen-qua-thanh-thien-kim-thu-phu/88508/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.