Sắc mặt Dạ lão phu nhân khẽ biến, thu lại vẻ tươi cười nói
“ Bạch công công đang nói đùa đúng không??? “
Một nụ cười nhạt xuất hiện trên khuôn mặt già nua của Bạch công công, hắn giơ thánh chỉ lên.
“ Nói đùa??? Dạ lão phu nhân cho rằng thánh chỉ có thể tùy tiện nói đùa hay sao?? “
Bạch công công vừa nói vừa nhìn Dạ Nguyệt.
“ Đúng không đại tiểu thư!!??? “
Dạ Nguyệt nở nụ cười lạnh lẽo, nhẹ nhàng đáp trả.
“ A ~~~ Có lẽ là vậy...... Tiểu Vân đi thôi, quay về!!!! “
Nói đoạn nàng lạnh lùng quay lưng rời đi.
Bạch công công nghe vậy khẽ rùng mình. Tiểu nha đầu này thật lãnh a ~~~
Không được như vậy là không được!!!! Tiểu nha đầu phải cười chứ.
Thôi rồi!!!
Nha đầu này hệt như tiểu tử kia rồi!!!!
Đổ mồ hôi hột, như vậy chẳng phải Chiến vương phủ sẽ thành cái núi băng sao?????
Vả lại chẳng phải hoàng thất lại có thêm một tảng băng di động!!!!
Mọi chuyện xảy ra quá nhanh làm mọi người sửng sốt, ngạc nhiên, nghi ngờ chưa lấy lại tinh thần.
Nhưng vẻ mặt của Dạ Thiên Tình thì lại đại biến.
Từ địa ngục lên thiên đường rồi từ thiên đường rớt xuống địa ngục, chỉ trong nữa canh giờ ngắn ngủi nàng lại giống như vừa đi qua cả một đời người.
Cũng đúng thôi...... thánh chỉ ban hôn chính nàng ( Dạ Thiên Tình) cho rằng nàng sẽ thành thân cùng Chiến vương gia.
Bất quá...... thiên mệnh lại trêu ngươi, thánh chỉ này không phải ban cho nàng mà là ban cho tiện nhân kia!!!!!! Ban hôn tiện nhân kia cùng nam
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dac-cong-vuong-phi/358579/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.