Dùng chiêu mỹ nhân kế vô dụng thì nàng chuyển sang phương án B vậy, nàng vội hít mũi nói “Huynh muốn g씓Muốn muội trả lời-từng-câu-từng-câu-hỏi của huynh”, hắn hung hăng mà nói, đôi mắt chim ưng thâm thúy nheo lại trừng nàng. Nàng nở ra nụ cười chột dạ nhìn ra ngoài trời mà nói “Sắc trời đã muộn tối nay chúng ta phải đi dự tiệc, vì thế….” Nàng vội hôn nhẹ lên trán hắn rồi chạy trối chết ra ngoài cửa.
“Hoàng- Bá- Dạ- Sương” hắn giận điếng người gào thét, nghiến răng phun ra từng chữ rồi vội phi thân hòng tóm cổ của nàng trở về.
Nàng chưa kịp chạm tay vào cửa thì đã bị hắn tóm được, những đồ vật trên đường nàng vớ được cũng không thể bì nổi sức mạnh kinh hồn của hắn, hắn quăng nàng lên gường, rồi tự mình đè lên người nàng, hai tay hắn chống lại trước mặt nàng, hai mắt phát ra hỏa bốc lên ngùn ngụt.
Ta bĩu môi, bộ dạng tội nghiệp lộ ra “Không được khóc”, hắn gào lên, ta vội bậm miệng lại hắn thật sự phát hỏa sao vậy thì không nên ghẹo hắn nữa, vội nuốt nước mắt lại.
Hắn thở dài, nằm kế bên nàng, giúp nàng trở mình nằm lên người hắn rồi nhỏ giọng hỏi “Muội xem đại ca là gì”
Ta chỉ biết vùi mặt vào người hắn mà thủ thỉ “Là là….”
“Hử”
“Là….là nam nhân muội yêu…”
“Thế vì sao nàng lại giấu giếm ta”, hắn gương mày kiếm nhìn nàng mà nói.
“Muội không hề làm việc có lỗi với huynh”, nàng cũng cương quyết nhìn lấy hắn mà nói.
“Huynh biết, nhưng muội không thể thành thật và thẳng thắn với
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ca-ta-hao-soai-ca/81034/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.