Nơi đó triều đình hắc ám, quan viên hoa mắt ù tai, dân chúng chết lặng, con
em quyền quý coi trời bằng vung, hành vi phạm tội bọn họ phạm, chỉ cần lấy
bạc chuộc tội, căn bản không cần chịu luật pháp chế tài, học sinh thư viện, lấy
khi nhục nữ tử làm phong trào, không ít nữ tử nhà lành, đều bị bọn họ làm bẩn
sự trong sạch, nếu không phải nàng từ chối nhã gian độc tấu, chỉ sợ cũng không
thể bảo trì thân thể trong sạch cho tới hôm nay.
Lấy tính cách Lý Mộ, ở Thần Đô loại địa phương đó, nhất định sẽ thiệt thòi
lớn.
Một khi nghĩ đến đây, trong lòng Liễu Hàm Yên không khỏi càng thêm lo
lắng.
Vãn Vãn lắc đầu, nói: “Cũng không biết công tử ở nơi đó, có quen biết cô
nương xinh đẹp hay không, may mà có Tiểu Bạch ở bên cạnh công tử.”
Liễu Hàm Yên ngoài việc lo lắng, lại có chút tức giận, nói: “Bên người hắn
cô nương xinh đẹp có bao giờ ít, lâu như vậy, ngay cả một chút tin tức cũng
không có, nói không chừng sớm mang chúng ta quên đi rồi!”
Nàng còn chưa dứt lời, bỗng nhiên “Ai u” một tiếng, cảm giác đầu mình bị
cái gì gõ một phát.
Liễu Hàm Yên xoay người, phía sau lại trống trơn.
Vãn Vãn nhìn phía sau Liễu Hàm Yên, trong đôi mắt như nước mùa thu lưu
chuyển hào quang lạ, ngay sau đó, trên khuôn mặt nhỏ của nàng liền hiện ra nét
kinh hỉ.
Phía sau không có một bóng người, Liễu Hàm Yên lại xác thực bị công kích,
nàng khẽ biến sắc, một tay bấm tay
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-chu-tien-lai/1121865/chuong-421.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.