Biết bí mật này, tổng cộng có năm yêu vật.
Hồ Cửu người đầu tiên bay đến, hoàn toàn mở ra tâm thần, nhìn vào mắt
Huyễn Cơ, nói: “Huyễn Cơ đại nhân, ngài hỏi đi.”
Huyễn Cơ gật gật đầu, con ngươi bỗng nhiên biến thành một vòng xoáy sâu
không thấy đáy, thanh âm của nàng mờ mịt, như ở đám mây, từ từ hỏi: “Chuyện
Hồ Lục, là ngươi tiết lộ cho triều đình Đại Chu sao?”
Hồ Cửu vẻ mặt dại ra, mờ mịt nói: “Không phải.”
Huyễn Cơ tiếp tục hỏi: “Ngươi có từng làm chuyện có lỗi Mị Tông hay
không?”
Hồ Cửu lắc đầu nói: “Không có.”
Lý Mộ vụng trộm liếc vào mắt Huyễn Cơ một cái, tâm thần thiếu chút nữa
cũng bị rơi vào, điều này làm trong lòng hắn dâng lên đủ sự cảnh giác.
Mị hoặc của hồ tộc, hắn ở chỗ Tiểu Bạch đã từng cảm thụ, nhưng mị hoặc
của Tiểu Bạch, là mị hoặc trời sinh, Huyễn Cơ là lấy thiên phú thần thông của
hồ tộc thi triển, càng khó chống lại hơn, uy lực “vấn tâm” chi thuật này, so với
linh đồng của Vãn Vãn chỉ có hơn chứ không kém.
Huyễn Cơ dùng phương pháp như vậy, liên tiếp hỏi ba người, đều chưa hỏi ra
cái gì.
Khi nàng hỏi đến người thứ tư, sắp đến lượt người thứ năm, một người cuối
cùng kia bỗng nhiên lao vút lên trời, cấp tốc bay về phía xa.
Hồ Cửu ngẩn ra một phen, lạnh lùng nói: “Chết tiệt, Lang Thập Tam, ta biết
ngay là ngươi!”
Mấy bóng người theo sát sau bay lên trời, đuổi theo về phía Lang Thập Tam.
Lý Mộ đứng ở tại chỗ, ngạc nhiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-chu-tien-lai/1185572/chuong-716.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.