"Hết thảy đều đã qua, Ca Lam, Nhiễm Nhan đã không còn là Nhiễm Nhan trước kia, tin rằng mấy người chủ tớ chúng ta cùng nhau nỗ lực, tất nhiên có thể sống rất tốt." Lời Nhiễm Nhan nói như vậy tuy rằng có nghĩa khác, nhưng cuối cùng có thể làm trong lòng nàng thoải mái một chút.
"Nương tử, nước nóng để tắm đã nấu xong." Tiểu Mãn lại đây bẩm.
Ca Lam đã uống một chén nước đường, chống đỡ thêm chốc lát hẳn là không thành vấn đề, liền phân phó Vãn Lục bồi nàng đi tắm, tạm thời lấy một kiện y phục của Nhiễm Nhan cho nàng mặc.
"Thập ca." Nhiễm Nhan nhìn về phía Nhiễm Vân Sinh nãy giờ vẫn luôn nhìn nàng cười, đáy lòng có dòng nước ấm chảy qua ào ạt, "Hôm nay vất vả ngươi, ta tự mình xuống bếp khao đại công thần."
"Được." Nhiễm Vân Sinh cảm thấy rất hứng thú nói: "Lúc trước đã nghe Ngô thần y nói đồ ăn A Nhan làm là Tô Châu nhất tuyệt, ta hôm nay thật có lộc ăn."
Nhiễm Nhan mỉm cười, ở trong lòng lại hung hăng đẩy Ngô Tu Hòa một cái! Cho ăn cũng không bịt được miệng của lão, thật là quá không đáng tin cậy! Bất quá lão nhân gia hắn còn có chút lương tâm, biết cái gì nên nói cái gì không nên nói, cũng biết nên nói với ai, không nên nói với ai.
Bởi vì ở am ni cô, không thể làm món có thịt cá, Nhiễm Nhan liền nhớ tới thức ăn chay của nhà Phật, trong đó có vài món ăn nàng lại biết làm, liền sai Tiểu Mãn lại nhóm lửa, Hình Nương trợ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-nu-phap-y-part-1/1127200/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.