Chùa Thúy Vi nằm ở phía nam thành Trường An vốn là ly cung tránh nóng do Thái Tông Hoàng đế xây dựng, trước đây được gọi là Thanh Sầm Cung. Năm Trinh Quán thứ hai mươi ba, vào tháng Năm, Thái Tông dưỡng bệnh ở Hàm Phong điện trong ly cung ấy, đột ngột băng hà. Từ đó, ly cung này trở thành nơi kiêng kỵ, các đời hoàng đế sau không ai đến đây. Cũng bởi cái chết của vị đế vương huyền thoại, tháng Năm từ đấy bị coi là tháng đại hung, càng thêm kiêng sợ.
Thượng cực tất suy, Thanh Sầm Cung theo dòng năm tháng dần dần hoang phế. Về sau cải tạo làm chùa Thúy Vi, song hương lửa lưa thưa, khách hành hương vắng bóng, đến chư tăng trụ trì cũng lâm cảnh thiếu thốn, phải tảo tần xoay xở đủ bề. Qua loạn An Sử, nơi này chỉ còn lại gò hoang vách đổ, tường vôi loang lở, cỏ dại um tùm, chẳng còn chút dáng cung điện thuở xưa.
Vi Huấn đưa công chúa an trí trong một gian phòng phía sau chính điện. Nàng tuy chưa chết, nhưng ở trong quan tài nhiều ngày, không hạt cơm giọt nước nào vào bụng, thân tuy sống mà thần trí mơ hồ. Rũ bỏ lớp son phấn dày cộp trên mặt, mới lộ ra dung nhan tiều tụy, hơi thở mong manh như tơ. Nếu không nhờ cao nhân như Vi Huấn độ khí, chỉ e Biển Thước hay Hoa Đà có sống lại cũng khó lòng cứu nổi.
Vi Huấn dốc lòng chăm sóc. Ngày đầu tiên chỉ có thể dùng ống cỏ thấm chút canh loãng truyền vào, ngày thứ hai mới uống được chút nước cháo, đến ngày
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796266/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.