Nhà sư phụ trách bếp chợt nghe thấy tiếng động khe khẽ vọng ra từ phòng bếp bị phong tỏa, như có ai đó lục lọi tìm kiếm gì trong ấy. Hắn nghĩ bụng: “Lại là tăng nhân nào đói đến phát cuồng, len lén vào kiếm chút gì bỏ bụng đây mà.”
Từ khi nhiều báu vật trên tháp báu bị mất cắp, chùa Liên Hoa bị quan phủ ra lệnh đóng cửa, toàn bộ tăng chúng đều bị giữ lại trong chùa, không được tự do đi lại. Ngôi đại tự có từ thời Nam Bắc triều, nay bỗng chốc trở thành một nhà ngục nghiêm ngặt. Những người từng được phép tiếp cận tháp báu đều bị bắt giữ với nghi ngờ liên quan đến vụ trộm. Số còn lại, tuy chưa bị tra xét, cũng bị cấm túc trong chùa, chỉ có thể lặng lẽ tiếp tục tu hành như thường lệ.
Chư tăng ai nấy đều cho rằng mình trong sạch, chỉ cần kiên nhẫn đợi, rồi quan phủ cũng tra ra đầu mối. Nào ngờ hai ngày sau, toàn bộ gạo, mì, rau xanh trong chùa đều cạn sạch. Quan phủ lại không cho phép ra ngoài mua sắm tiếp tế.
Nghe đâu có kẻ nói: “Để cho họ đói thêm mấy ngày, tĩnh tâm mà xét lại tội mình. Khi nào bắt được kẻ trộm, thì mới được ăn.”
Lệnh ấy vốn do một vị quan quyền thế trong triều truyền xuống, người giữ chùa, kể cả nha dịch cũng không dám trái ý, chỉ biết răm rắp tuân theo. Trừ khi kẻ trộm tự mình ra mặt thú nhận, nếu không, chẳng ai được phép rời khỏi chùa một bước.
Liên Hoa tự là ngôi đại tự nổi tiếng, lại thường tiếp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796293/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.