Cả đoàn sau khi ăn uống no say rời khỏi Kim Ba Tạ, Bảo Châu chưa vội quay về. Nàng dạo quanh đầu phố tìm bảy tám người bản xứ để hỏi han chuyện Tuần Thành. Sau lần bị người dùng mưu hèn kế độc lừa gạt hôm trước, nàng đặc biệt cẩn trọng, không dám tin vào một phía, nên cứ thay đổi chỗ đứng mà hỏi, xác minh nhiều lần, quả nhiên những lời người tên Thân Đức Hiền nói đều là thật.
Người qua đường kể:
“Tuần Thành là lễ hội lớn nhất Lạc Dương, mỗi năm đều có rất nhiều thiếu niên tham gia tuyển chọn. Ban tổ chức sẽ chọn qua trước, cuối cùng chỉ còn chưa đầy mười người đứng trước tượng Quan Âm ở Trường Thu Tự. Chỉ cần được tham gia lễ hỏi Phật, dù không được chọn, cũng coi như nở mày nở mặt. Người được chọn làm Quan Âm Nô đều là thiếu niên thành kính và có dung mạo tuấn tú, người trong nhà thấy đó là vinh dự, gọi là ‘thăng tiên gia’.”
Có người lại nói:
“Cam lộ chữa bệnh, quả thực kỳ diệu. Không ít người được Quan Âm dương liễu phù hộ, không cần thuốc mà cũng khỏi bệnh. Chỉ là ngày Tuần Thành người đông như biển, Quan Âm Nô vung cành liễu bố thí cam lộ, có được phúc phần hay không còn tùy vào cơ duyên, chẳng dễ gì mà cầu.”
Bảo Châu nghe được nhiều lời xác thực, lại nghe về điềm linh ứng của cam lộ, nét mặt dần hiện niềm vui. Nàng liếc Vi Huấn một cái, khẽ nói:
“Vậy thì Tuần Thành này, chúng ta nhất định phải dự phần.”
Vi Huấn hiểu ra nàng muốn nhân dịp
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796422/chuong-160.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.