Trưởng công chúa đột ngột ngự giá tới chùa Bảo Đài, không hề báo trước hay cho tăng chúng trong chùa kịp chuẩn bị tiếp chỉ, cứ thế mang theo đoàn tùy tùng rầm rộ kéo đến.
Kỵ binh mở đường, cờ quạt lồng lộng, cổ nhạc vang lừng, sáu cỗ xe mui vàng nối đuôi nhau tiến thẳng đến cổng lớn. Bọn hoạn quan thuộc Nội Thị Tỉnh tay cầm phất trần, nâng lư hương. Các nữ quan tay bưng kinh Phật, hương nến, lễ khí, mấy trăm người oai nghiêm nối gót tiến vào. Quan viên trông coi việc tăng ni từ các bộ ty, cùng đám người trong phủ công chúa đều tháp tùng phía sau.
Trụ trì chùa Bảo Đài trưởng lão Hoài Khiêm bị phen này làm cho tay chân lúng túng, chưa kịp quét dọn hay chuẩn bị gì. Đến cả áo cà sa nghi thức còn chưa kịp thay, lão đành vội vội vàng vàng dẫn theo vài vị tăng nhân mặt mũi khôi ngô, chạy bước nhỏ ra nghênh đón.
Thấy trận thế to lớn đến vậy, lão hòa thượng mồ hôi túa ra ướt đẫm lưng áo, trong lòng thấp thỏm bất an. Không rõ vì lẽ gì vị công chúa chí tôn cao quý này lại hạ mình tới ngôi chùa nhỏ bé tầm thường. Nàng vốn là người nắm quyền chấp chính thay vua, lại là giáo chủ đạo môn, từng từ cõi chết sống lại, danh xưng “thần tiên sống” cũng không quá lời.
Mà chùa Bảo Đài chỉ là một ngôi miếu nhỏ trong thành Trường An, chẳng có báu vật, cũng không danh tiếng vang xa. Bình thường chớ nói tới đón hoàng thân quốc thích, ngay cả một vị thái giám cũng đã đủ khiến
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tich-chau-ky-phan-tap/2796495/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.