Gió và nắng trong thành Lạc Dương, khung cảnh ấm áp Tiêu gia viện. Dưới ánh chiều tà hoàng hôn, trong gió đông bắc mát lạnh, hai nam hai nữ mấy người ngồi xung quanh một chiếc bàn dài. Tiêu Duệ mới từ đất Thục vội vàng trở về Lạc Dương, sớm đã rửa sạch gió bụi, đổi lại thanh bào mới tinh. Hắn cùng thiếu nữ Ngọc Hoàn nhìn nhau cười, sau đó cả hai đứng dậy, bưng chén rượu lên, cúi người thi lễ với hai người Tiêu Nguyệt ngồi đối diện:
- Tỷ tỷ, tỷ phu, nhiều ngày không gặp, đệ đệ cùng Ngọc Hoàn mời hai người một chén rượu.
Tiêu Nguyệt cười dài khoát tay áo:
- Tử Trường, cùng tỷ tỷ và tỷ phu khách khí cái gì? Mau ngồi xuống, rượu này chúng ta uống.
Vương Ba cũng gật đầu liên tục:
- Đúng vậy đúng vậy, đều là người trong một nhà, nào cần nhiều lễ nghi như vậy!
Tiêu Duệ và Ngọc Hoàn ngồi trở về, song song uống một hơi cạn sạch.
Ngày bình thường Ngọc Hoàn đúng là có thể uống vài chén rượu, nhưng Ngũ Lương Ngọc Dịch do Tiêu Duệ tự làm này rất mạnh, một ly rượu xuống bụng, khuôn mặt trắng mịn của thiếu nữ liền đỏ bừng như sung huyết, màu hồng kia, từ trên mặt đỏ au chạy tới cổ cùng khe ngực thật sâu. Thấy ánh mắt Tiêu lang “Say đắm” nhìn quét xuống chỗ ngực hở ra từ miệng váy của mình, thiếu nữ vừa giận dữ lại vừa xấu hổ, trước mặt có Tiêu Nguyên và Vương Ba, không thể “Phát cáu”, đành cúi đầu xuống, ngọc thủ hung hăng bấm Tiêu Duệ vài cái.
Tiêu Nguyện miễn cưỡng cười
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-duong-tuu-do/789987/quyen-1-chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.