Ngày nào Harry cũng theo sau Snape, cho dù hắn đi toilet, anh cũng phải canh giữ ở ngoài cửa, lúc ngủ, cũng không chịu buông tay hắn. Điều này làm anh nhớ lại hai năm trước, bộ dáng lúc anh vừa đón Snape về nhà, chẳng qua, hiện tại hai người giống như hoàn toàn hoán đổi cho nhau.
Cười khổ, Harry chưa bao giờ biết nội tâm mình khuyết thiếu cảm giác an toàn như thế. Đến giờ anh vẫn không dám tưởng tượng, nếu người đàn ông này rời khỏi anh, anh sẽ biến thành cái dạng gì. Cũng may, Sev của anh không có điều gì bất mãn, chỉ yên lặng, nhu thuận thừa nhận tất cả ánh mắt chăm chú gấp gáp của anh.
Ngồi xếp bằng trên ghế mây lớn, Harry thỏa mãn nhìn Snape thong thả chăm sóc cây dược liệu. Họ đã về nhà được một tháng, à, nếu nói chính xác thì anh tìm lại được Sev của mình đã 32 ngày 4 giờ gì đó rồi! Sung sướng, Harry thuận theo lòng mình, thoải mái ở bên cạnh người mình yêu, tình yêu với người đàn ông này bắt đầu điên cuồng lớn dần, lớn tới mức làm anh thấy đau đớn.
Ôi Merlin! Đúng là không tưởng tượng nổi! Anh không biết thì ra cảm giác yêu một người lại là như thế, hồi ban đầu ở bên Ginny anh hoàn toàn không có được. Anh muốn nhìn hắn, chăm sóc hắn, từng giây từng phút đều không muốn để hắn rời khỏi tầm mắt của mình, muốn dành cho hắn tất cả những điều tốt nhất trên thế giới, muốn thỏa mãn tất cả nhu cầu của hắn. Nhất cử nhất động của người nọ, một cái nhướn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-gioi-ai-no/1748381/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.