Kiên trì suốt bốn tháng, cuộc trị liệu cuối cùng đã chấm dứt. Bác sĩ nói với Harry, những chuyện họ có thể làm đều đã làm, giờ chỉ thể trông chờ vào sự tự khôi phục của Snape, mà thời gian – không thể dự đoán! Sự khôi phục Snape biểu hiện ra ngoài sau khi cuộc trị liệu chấm dứt, cũng chỉ dừng ở mức hắn không còn bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâu, chỉ vì một động tĩnh rất nhỏ mà sợ hãi run rẩy, ngoài ra còn có một chút năng lực tư duy bình thường.
Hắn sẽ an tĩnh đứng ở bên người Harry, hoặc ở nơi xa hơi, không cần lúc nào cũng phải giống như cái bóng gắt gao quấn lấy Harry, sẽ tự dùng bữa khi có Harry bên người. Hắn sẽ nhẹ nhàng gật đầu khi bạn bè tới thăm và hỏi han, tuy rằng vẫn phải nắm chặt lấy góc áo Harry nhưng việc hắn có thể nhận ra bạn bè cũ cũng đã đủ để đám người Hermione, McGonagall cảm động tới rơi lệ. Thậm chí ngay cả Sirius cũng rất cao hứng, điều này có nghĩa là tuy chậm, nhưng mục tiêu để Snape có thể sống độc lập đang dần thực hiện được, vì thế Sirius có thể cố ý không nhớ đến khế ước giữa con đỡ đầu của mình và người đàn ông kia.
Trong giai đoạn cuối cùng của cuộc trị liệu, bác sĩ cũng đã tiến hành khám và chữa trị cho giọng nói của hắn, nhưng cuối cùng, thật đáng tiếc, bọn họ đã dùng tất cả mọi biện pháp nhưng vẫn không thể để Snape mở miệng nói ra một từ. Tuy có tốt hơn, nhưng những thanh âm
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-gioi-ai-no/1748474/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.