- Ừ.
Diệp Cô Vũ gật gật đầu, vẻ mặt uy nghiêm.
Nam tử trẻ tuổi liền tiếp tục nói:
- Một giờ trước, Đại đương gia Uyển Thiên Thiên và Nhị đương gia Đường
Huyên của Yên Chi xã, xuất hiện ở tiệm thuốc bắc ở phố Đông.
- Ngươi làm sao biết là Uyển Thiên Thiên và Đường Huyên, ngươi gặp qua
bọn họ sao?
Một giọng nữ nhàn nhạt, đột nhiên vang lên trong căn phòng, nghe vào rất mờ mịt,
tựa như giọng nói đến từ một không gian khác.
Nam tử trẻ tuổi giật mình kinh hãi, lại vội vàng cúi thấp đầu, giọng điệu cung kính
nói:
- Báo cáo sứ giả Thanh Phong, tôi có ảnh của ba vị phụ trách Yên Chi xã, do
Trì Bân chuyển qua. Đặc trưng của Uyển Thiên Thiên và Đường Huyên, đều cực
kỳ rõ ràng, vừa nhìn đã có thể nhận ra.
Nam tử trẻ tuổi giờ phút này mặc dù không dám ngẩng đầu lên, thế nhưng khi
vừa bước vào cửa, đã thấy rõ ràng, trong phòng dường như chỉ có ba người, Diệp
Vương và hai người thị nữ hầu hạ, không hề có sự tồn tại của người thứ tư. Vị sứ
giả Thanh Phong này, lại không biết là từ đâu xuất hiện. Thế nhưng có một điểm,
nam tử trẻ tuổi rất rõ ràng, đó là ba vị sứ giả lớn cực kỳ thần bí bên cạnh Diệp
Vương – Minh Nguyệt, Phi Vân, Thanh Phong!
Địa vị của ba vị sứ giả này trong giáo cực kỳ đặc thù, có thể đại diện cho Diệp
Vương phát lệnh. Từ lời của “Thanh Phong tam sứ” nói ra, với lời nói do Diệp
Vương đích thân nói, gần như
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hao-mon/277807/chuong-331.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.