Tiểu Tiểu nhìn trúng một nơi không lớn ở ngoại ô, nơi đó còn có một phòng ở nhỏ, chỉ có hai người ở là hoàn toàn được. Tiểu Tiểu mang theo khế đất hưng phấn chạy về khách sạn hi vọng nhìn thấy Lệ Thú tươi cười, nàng cũng giúp được việc cho hắn đó!
Nhưng là kết quả lại khiến nàng thất vọng rồi.
Đại đầu gỗ không ở khách sạn.
Ngay tại thời điểm Tiểu Tiểu buồn bực Lệ Thú đã trở lại, toàn thân đều bẩn hề hề.
“Thú ca?” Tiểu Tiểu kinh ngạc nhìn Lệ Thú.
“cái này cho nàng.” Lệ Thú ngồi xuống một bên cởi quần áo bẩn một bên đem một cái hộp đưa cho Tiểu Tiểu.
Hộp dùng gỗ bình thường nhất điêu khắc, thợ khắc thô ráp, sờ lên có chút thích tay.
“Mở ra nhìn xem đi!” Ánh mắt Lệ Thú chuyển đi hướng khác, trên mặt ửng đỏ như uống rượu.
“Đại đầu gỗ, chàng uống rượu sao?” Càng cùng Lệ Thú ở chung, Tiểu Tiểu càng hiểu biết tính cách của hắn, trừ bỏ buồn một chút, nghiêm túc một chút ở bên ngoài, hắn vẫn rất ôn hòa , cho nên mới dám trước mặt hắn gọi hắn là đại đầu gỗ.
“Làm sao có thể?” Lệ Thú dở khóc dở cười: “Ta cho tới bây giờ không uống rượu .”
“À!” Tiểu Tiểu thất vọng gục đầu xuống, nàng còn muốn nhìn thấy bộ dạng say rượu của Đại đầu gỗ cơ!
“Nàng không mở ra nhìn sao?” Lệ Thú nhỏ giọng thúc giục.
Tiểu Tiểu nháy nháy mắt, tặng cho Lệ Thú một nụ cười ngọt ngào, ngừng thở tựa như muốn mở một kiện tuyệt thế trân bảo.
Tiếc nuối chưa được nhìn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-hiep-rat-ngheo/1158485/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.