Ngày 21/1/1996, lịch Hoàng Gia
Hôm nay trời đổ mưa rào, mưa to như thác đổ, từng giọt mưa xuân rơi xuống, khoác lên cho thành phố Lạc Triều một lớp áo mới.
Hiếm lắm mới có một ngày nghỉ ngơi thực sự, ấy vậy mà trời lại đổ mưa khiến Vũ Gia Minh khó chịu cực kỳ.
Cậu buồn chán ngồi vắt chân lên ghế, mắt chăm chú vào màn hình bé xíu của chiếc điện thoại cảm ứng, hai ngón tay cái liên tục chuyển động.
Chỉ một lúc, chiếc điện thoại bất ngờ rung lên, kèm theo đó là một bản nhạc mới nổi.
Vũ Gia Minh không vội bắt máy, cậu lắng nghe bản nhạc, cả người khẽ lắc lư theo giai điệu.
Mãi đến khi bản nhạc bị cắt xén sắp kết thúc, Vũ Gia Minh mới bấm nút nhận.
Ngay lập tức đón chào cậu là một loạt tiếng mắng của một thiếu niên: “ Gia Minh! *** cậu có vấn đề sao?! Vì cái gì khi nào cậu cũng phải đợi đến khi sắp tắt mới nghe??...”
Vũ Gia Minh tuy bị mắng, nhưng cậu không hề giận dỗi đối phương, có thể nói là quá quen tính khí của đối phương rồi.
Cậu đợi đến khi người bên kia đầu dây thở phì phò kết thúc chuỗi mắng chửi mới nhẹ nhàng nói: “Nhạc chuông mới đặt không tệ”
“Cái đc*m…” thiếu niên lại bắt đầu văng tục, miệng phun hoa thơm.Một hồi sau, chửi cho đã cái miệng rồi, cậu ta cũng mỏi quai hàm, lại chẳng thấy Vũ Gia Minh ý kiến ý cò gì, lúc này cậu mới bất lực dừng lại, “ Cậu lần sau có thể nói chút gì không??”
Vũ Gia Minh cười ha ha
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-ky-bien/225319/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.