Lê Thanh Thanh nâng cằm, giọng đầy kiêu ngạo:
"Mình chỉ khinh thường những người không xứng với Lê Kiến Mộc mà còn không tự biết thân biết phận, cứ thích nhảy nhót lung tung!"
Trịnh Linh nhịn không được, cuối cùng cũng hỏi thẳng:
"Lê Thanh Thanh, cậu nói thật đi. Rốt cuộc cậu ghét Tiểu Lê hay là thích?"
Lê Thanh Thanh lập tức liếc nhìn Lê Kiến Mộc một cái, sau đó quay đầu nhìn thẳng phía trước, nói dứt khoát:
"Ghét!"
Ngay lúc đó, Lê Kiến Mộc bỗng đứng dậy.
Lê Thanh Thanh cuống lên, vội chữa cháy:
"Thật ra cũng không ghét lắm... Chỉ thỉnh thoảng thôi. Cậu không thể yêu cầu người khác lúc nào cũng thích cậu được, đúng không?"
"Ừm, cậu nói đúng." Lê Kiến Mộc gật đầu, rồi quay người rời đi.
Lê Thanh Thanh lập tức quay sang hỏi:
"Cậu ấy có phải giận rồi không?"
Trịnh Linh trợn mắt:
"Chứ còn gì nữa! Nếu là mình, mình đã giận từ lâu rồi. Tiểu Lê tính tình tốt lắm đấy."
Cát Tân Nguyệt cũng gật đầu phụ họa:
"Đúng đó, đúng đó!"
Lê Thanh Thanh: "..."
Lê Kiến Mộc vừa bước đi không lâu thì nhận được điện thoại từ Tiêu Tề.
"Khương Trân Trân tỉnh lại rồi, nhưng trạng thái tinh thần rất kém. Mẹ cô ấy vì quá lo lắng mà cũng ngã bệnh, bây giờ Khương Uy phải chăm sóc cả hai người. Nghe nói cô đang huấn luyện quân sự nên anh ấy không dám làm phiền. Nếu có thể, khi nào cô rảnh, cô có thể đến bệnh viện một chuyến không?"
Lê Kiến Mộc nhìn thời khóa biểu, sáng mai chỉ có một tiết học.
"Sáng mai tôi qua."
Cúp điện thoại, cô phát
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2698074/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.