Nhìn thấy đám mây đen và tia sét lượn lờ trên không trung, nó há to miệng, lè lưỡi rắn, phát ra âm thanh trầm đục, tựa như gào rống, lại như khiêu khích.
Bầu trời tối sầm lại, rồi—
"Bùm!"
Một tia sét khổng lồ bổ xuống, đánh thẳng vào trán cự mãng!
Trong khoảnh khắc, lớp vảy đen sì trên cơ thể nó phát sáng lấp lánh, toàn thân run rẩy.
Không khí tràn ngập mùi khét của vật bị thiêu cháy, khí thế uy phong của nó cũng yếu đi tám phần.
"Nhìn mà đau giùm luôn á." Tạ Địch nhăn nhó, mặt mũi méo xệch như chính mình đang phải chịu thiên kiếp.
"Nhưng mà lâu lắm rồi tôi mới thấy động vật thành tinh gặp lôi kiếp. Linh khí con rắn đen nhỏ này thuần khiết thật."
Linh khí khan hiếm, ngay cả con người muốn trở thành Huyền Sư cũng khó, huống chi là động vật.
Động vật thành tinh đã không dễ, muốn dựa vào linh khí tu luyện lại càng khó gấp bội. Phần lớn phải cắn nuốt âm khí ở những nơi nguy hiểm hoặc hấp thu huyết mệnh tà đạo.
Những cách đó tuy nhanh nhưng không sánh bằng tu luyện bằng linh khí thuần khiết—cách thức được trời đất công nhận.
Bấy giờ, trong ba lô của Lê Kiến Mộc, một cái cọc gỗ già nua ló đầu ra, giọng điệu đầy kiêu ngạo:
"Năm đó ta độ kiếp còn hoành tráng hơn bây giờ nhiều! Chín đạo lôi kiếp ta chịu một tiếng cũng không rên, cô xem con rắn to kia đi, đã sắp chống đỡ không nổi."
Chín đạo lôi kiếp đã đánh xuống bốn, thân thể con rắn đen khổng lồ run rẩy dữ dội,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2698132/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.