Lê Kiến Mộc nhíu mày, giọng nghiêm nghị:
"Cô thật sự không suy nghĩ lại sao? Cô..."
"Không cần! Tôi đã suy nghĩ kỹ rồi."
Dứt lời, Trần Hân không chần chừ thêm, cô ta ngồi trên giường, nhẹ nhàng đỡ đầu người bệnh dậy.
Lê Kiến Mộc siết chặt tay, đứng yên một chỗ nhìn cảnh tượng trước mặt, trong mắt hiện lên sự giằng xé mãnh liệt.
Khi thấy Trần Hân định bỏ viên thuốc vào miệng người bệnh, cô lập tức giơ tay lên.
Cùng lúc đó, một luồng âm khí mạnh mẽ từ bên ngoài tràn vào, ngăn cản động tác của Trần Hân.
Tay cô ta khựng lại, viên thuốc theo đó rơi xuống đất.
Trần Hân sững sờ, vội quay đầu nhìn chằm chằm Lê Kiến Mộc:
"Cô làm gì thế?"
Lê Kiến Mộc không trả lời, chỉ chậm rãi xoay người, ánh mắt hướng về người đàn ông mặc áo gió đen vừa xuất hiện trong phòng bệnh.
Cô khẽ nheo mắt, giọng nói khẽ vang lên:
"Yến Đông Nhạc."
Nhưng Yến Đông Nhạc không hề liếc nhìn cô mà chỉ tập trung quan sát Trần Hân.
"Nếu cô chỉ muốn được sống cùng mẹ mình, tôi có thể giúp cô."
Trần Hân vốn đã kinh hãi trước sự xuất hiện đột ngột của người đàn ông này, nay lại càng thêm hoang mang. Cô ta cố trấn tĩnh, vội hỏi:
"Anh... có ý gì?"
Yến Đông Nhạc không đáp, chỉ yên lặng nhìn người nằm trên giường bệnh.
Trần Hân không hiểu gì cả, ánh mắt đảo qua lại giữa anh và Lê Kiến Mộc, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt xanh xao của mẹ mình.
Thời gian trôi qua trong sự căng thẳng. Đến khi cô ta sắp mất kiên
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-huyen-hoc-livestream-boc-gach/2698183/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.