Tôi có thể thêm tiền, nhưng cậu ta phải chết 2
Sở Lâm ngồi một mình phiền muộn một lúc liền ném cỗ phiền muộn này ra sau đầu.
Hôm nay anh ta gặp được đại sư!
Đại sư giúp anh ta hóa giải nguy cơ!
Đừng hỏi, hỏi là biết vui cỡ nào!
Sở Lâm vui vẻ, lại phát một tin lên vòng bạn bè.
Sau đó đặt điện thoại di động xuống, vui vẻ đi vào phòng tắm, không bao giờ nghĩ rằng tâm trạng vui vẻ cũng là một loại hạnh phúc!
Trước lúc Sở Lâm đi tắm, anh ta sợ tấm bùa kia bị nước làm ướt.
Nhưng nếu không mang bùa bên người, anh ta lại cảm thấy không an toàn.
Suy nghĩ một chút, anh ta liền tìm một cái túi chống thấm nước, sau đó đặt bùa ở chỗ mà tầm tay có thể với tới.
Trong mấy phút *****ên, không có chuyện gì xảy ra.
Sở Lâm thậm chí còn thấy tâm tình không tồi rót một ly rượu vang đỏ, sau đó liền bật tivi lên.
Sở Lâm: Cuộc sống này phải hưởng thụ nhiều hơn mới phải.
Một lát sau, Sở Lâm cảm thấy hơi buồn ngủ, anh ta nhắm mắt lại nghỉ ngơi một chút, mà tivi đang phát tin tức, đột nhiên màn hình tối đen, không chỉ như thế, còn phát ra tiếng xì xì nữa.
Ánh đèn sáng trên đỉnh đầu cũng bắt đầu lúc sáng lúc tối.
Sở Lâm nhận thấy không đúng lắm, mở mắt ra nhìn thấy một màn này có chút cạn lời, tivi mới dùng được không bao lâu cứ như vậy mà hỏng rồi?
Còn cái đèn này nữa… Vậy mà cũng xảy ra vấn đề!
Sở Lâm hùng hùng hổ hổ vài câu, sao thương gia bây giờ lại vô lương tâm như vậy chứ?
Sở Lâm không nói nên lời, muốn từ trong bồn tắm đứng dậy. Lúc này, anh ta lại cảm giác cả người giống như bị trói buộc, phảng phất như có một cỗ lực lượng cường đại áp chế anh ta, làm cho anh ta không cách nào đứng dậy được, cả người nằm ở trong bồn tắm không thể động đậy.
Trong lòng Sở Lâm kinh hãi, đáy mắt dần dần nhiễm một tầng sợ hãi.
Mẹ kiếp?
Chuyện gì đã xảy ra với anh ta vậy?
Anh ta cố gắng mở miệng ra kêu cứu, nhưng lại không thể phát ra được âm thanh gì.
Ngay sau đó, toàn bộ cơ thể anh ta bắt đầu trượt xuống, nước trong bồn tắm rất nhanh đã chạm đến cổ, đến cằm, đến đôi môi mỏng của anh ta…
Nước giống như từ bốn phương tám hướng tràn tới, mãnh liệt rót vào khoang mũi.
Cảm giác gần như hít thở không thông khiến thần kinh anh ta căng thẳng, chẳng lẽ hôm nay chính là đại hạn của anh ta à?
Mạng nhỏ của anh ta chẳng lẽ phải chấm dứt ở đây sao???
Trong đầu trống rỗng, như thể anh ta đã bỏ qua cái gì đó.
Đúng lúc này, tấm bùa hộ thân bị anh ta đặt ở một bên đột nhiên phát ra một luồng ánh sáng vàng, một trận gió ấm ập tới, bùa hộ thân bị thổi vào trong bồn tắm.
Chiếc bùa hộ thân gấp thành hình tam giác rơi xuống nước, nhưng không hề bị ướt.
Ngược lại, nó trôi nổi trên mặt nước rồi trôi đến trước mặt Sở Lâm.
Trong nháy mắt, đầu óc Sở Lâm trở nên thanh tỉnh, ngay cả đám sương mù trong đầu cũng tản ra, anh ta lấy lại quyền kiểm soát thân thể của mình, gần như không cần suy nghĩ cầm lấy tấm bùa hộ thân kia, sau đó mạnh mẽ đứng dậy từ trong nước.
Đồng thời, ánh đèn phía trên đầu anh ta cũng khôi phục bình thường, ngay cả màn hình tối đen của tivi cũng xuất hiện hình ảnh bình thường.
Phảng phất tất cả những chuyện vừa xảy ra, chỉ là một giấc mộng của Sở Lâm!
Nhưng Sở Lâm lại vô cùng rõ ràng, đó không phải là mộng!
Những chuyện này thật sự thật sự thật sự xảy ra với anh ta! Anh ta không nằm mơ, anh ta không phát điên!
Sở Lâm nhìn về phía tấm bùa hộ thân trong tay, chỉ thấy chu sa trên tấm bùa hộ thân đã hơi phai màu, ngoài ra, còn có vài phần cảm giác như bị thiêu đốt.
Anh ta nắm chặt tấm bùa hộ thân, cầm lấy khăn tắm chạy ra khỏi phòng tắm.
Tuy rằng anh ta không biết vừa rồi là có chuyện gì xảy ra, nhưng anh ta biết, chính tấm bùa hộ thân đại sư cho đã cứu mình!!!Sở Lâm gặp họa 1
Sở Lâm không nói hai lời, vội vàng hướng Tô Cẩm cầu cứu.
Anh ta cầm điện thoại di động lên liền gọi video wechat với Tô Cẩm.
Trước đó cũng chỉ là tâm trạng bực bội, ngủ không ngon chứ chưa từng gặp phải chuyện như vậy, lần này đột nhiên bị kinh hãi như thế, Sở Lâm có chút hoảng hốt.
Nhất là vừa mới trở về từ cõi chết.
Sau khi cuộc gọi video được kết nối, Sở Lâm vừa nhìn thấy gương mặt Tô Cẩm, lập tức giống như nhìn thấy vị cứu tinh.
“Đại, đại sư, tôi vừa mới gặp chuyện…”
Sở Lâm lắp bắp kể lại tình huống.
Tô Cẩm vô cùng bình tĩnh, hoàn toàn trái ngược với vẻ hoảng sợ của anh ta: “Không phải tôi đã nói không được bỏ bùa hộ thân ra khỏi người sao?”
Sở Lâm: “…” Đúng thế, đại sư đã từng nhắc nhở anh ta rồi!
Chẳng lẽ đại sư đã sớm tính ra được mình gặp được tai họa này rồi sao?
Tô Cẩm ngáp một cái, chậm rãi nói: “Lát nữa tôi sẽ gửi địa chỉ của tôi cho anh, sáng mai anh tới tìm tôi. Chỉ cần bùa hộ thân không rời khỏi người, anh sẽ không xảy ra vấn đề gì hết.”
Sở Lâm liên tục nói vâng.
Tô Cẩm trực tiếp cúp điện thoại, sau đó gửi cho Sở Lâm địa chỉ nhà họ Tô.
Sở Lâm ở trong phòng ngây người vài phút, càng lúc càng cảm thấy không có cảm giác an toàn, nhất là đêm khuya thanh vắng, không khỏi khiến lông tơ toàn thân dựng đứng lên.
Sở Lâm suy nghĩ một chút, cuối cùng nắm chặt tấm bùa hộ thân trong tay, lại thay quần áo, cầm chìa khóa xe, trực tiếp rời khỏi nhà họ Sở.
Sau đó theo địa chỉ mà Tô Cẩm đưa, đi thẳng đến nhà họ Tô.
Sở Lâm bên này vừa rời đi, Thư Vân liền nghe được động tĩnh.
Cô ta đứng bên cửa sổ tầng hai nhìn thấy Sở Lâm lái xe nghênh ngang rời đi.
Ánh mắt Thư Vân lạnh lùng, đêm nay ông Sở không về nhà, mà Sở Lâm lại một mình ra ngoài, đây quả thực là thời cơ cực tốt để tiêu diệt Sở Lâm!
Lái xe vào ban đêm, xuất hiện một chút chuyện ngoài ý muốn cũng là bình thường!
Không ai sẽ suy nghĩ theo một hướng khác!
Thư Vân lớn mật gọi điện thoại cho đại sư phía sau màn: “Đại sư, thằng con riêng nhặt được của tôi lái xe ra khỏi nhà rồi, lúc này chính là thời cơ tốt, đừng có bỏ lỡ.”
Hàm ý trong mấy lời này, đối phương vừa nghe liền hiểu được cô ta có ý gì.
Nhưng mà…
Đối phương cũng không lập tức đồng ý mà hỏi lại: “Phu nhân có biết người mà cậu ta tìm tới giúp đỡ có lai lịch thế nào không?”
Thư Vân: “Cậu ta chỉ nói vị đại sư mà cậu ta gặp cho cậu ta một tấm bùa, chỉ cần ba ngày thôi là đã có thể hóa giải được việc này. Trừ chuyện đó ra thì không còn nói gì thêm nữa.”
Đối phương: “Vừa rồi tôi cũng đã dựa theo ý tứ của cô để ra tay với cậu ta, nhưng tấm bùa hộ thân trên người của cậu ta đã cứu mạng cậu ta rồi. Nghĩ vậy, có lẽ vị đại sư mà cậu ta gặp được cũng là một nhân vật khó giải quyết.”
Thư Vân nghe vậy, hơi nhíu mày.
“Chu đại sư, ngài nói lời này là có ý gi? Không phải là muốn nhận tiền mà không làm việc chứ? Hay là ngài lại muốn tôi thêm tiền?”
Tâm tư đối phương bị vạch trần, có chút xấu hổ.
Chu đại sư ngay từ đầu cho rằng việc này rất dễ giải quyết, không nghĩ tới nửa đường lại nhảy ra một đại sư khác cứu Sở Lâm.
Việc này, nhất định phải tốn chút công phu.
Cho nên số tiền này, nói như thế nào cũng phải tăng thêm một chút.
Thư Vân hừ lạnh một tiếng: “Chu đại sư, chỉ cần Sở Lâm chết, tài sản của nhà họ Sở sẽ rơi hết vào trong tay tôi, tôi sẽ cho ngài thêm hai triệu tệ.”
Thư Vân vì tài sản mà ra tay hào phóng, tàn nhẫn.
Chu đại sư vừa nghe, ngay cả trong thanh âm cũng mang theo vài phần vui sướng: “Được, Sở phu nhân yên tâm, nhất định tôi sẽ cho cô được như nguyện!”
Ngay sau đó, Thư Vân lại bất thiện nhắc nhở một câu: “Chu đại sư, tôi nói là sau khi mọi chuyện thành công. Còn nếu như Sở Lâm không chết, đừng nói là hai triệu, số tiền còn lại trước đó ngài đừng hòng lấy được một xu!”
Chu đại sư: “Coi như là vì số tiền còn lại của tôi, tôi cũng sẽ làm cho Sở phu nhân hài lòng.”
Hai người hợp tác xem như rất thuận lợi, rất vui vẻ.
Sau khi xác định được tiến triển kế tiếp của chuyện này, Chu đại sư cúp điện thoại, liền bắt đầu làm phép.
Lúc trước Thư Vân cầm tóc Sở Lâm, còn có mấy bộ quần áo mang hơi thở của anh ta, chỉ bằng mấy thứ này đã đủ để cho ông ta lấy đi tính mạng của Sở Lâm rồi.
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.