🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Không cho phép mày làm tổn hại đến tượng thần của tao 2
Dưới ánh mắt kinh ngạc của Triệu Mạn, Tô Cẩm tháo bức tranh kia xuống.
Lập tức, một “bức tượng thần” nhỏ nhắn tinh xảo hiện ra trước mặt mọi người.
Ánh mắt Triệu Mạn lập tức thay đổi, chẳng lẽ Tô Cẩm này thật sự có bản lĩnh gì à?
Cô ta giành trước mở miệng: “Trong phòng ngủ của tôi để một bức tượng thần thì sao chứ? Mấy người gióng trống khua chiêng đột nhập vào Triệu gia, chẳng lẽ để tìm bức tượng thần này à? Hay là nói, mấy người đã tìm cớ sẵn rồi, đã nghĩ kỹ làm sao để hãm tại tôi, hủy hoại thanh danh của tôi?”
Lời này vừa thốt ra, Sở Lâm liền xì một tiếng tỏ vẻ khinh miệt: “Hãm hại cô? Cô xứng sao?”
“Cô cho rằng cô là ai chứ? Dì tôi đường đường là phu nhân Lục gia, có thể có tâm tư gióng trống khua chiêng để hãm hại cô à? Cô cho rằng cô là bảo bối gì đây?”
Sở Lâm ghét bỏ muốn chết, thật không biết Triệu Mạn lấy dũng khí từ đâu mà dám nói ra những lời này.
Sắc mặt Triệu Mạn thay đổi liên tục.
Tô Cẩm cầm bức tượng thần kia, nhìn về phía Triệu Tẫn.
Ánh mắt cô trong veo trong suốt, phảng phất như có thể nhìn thấu lòng người: “Triệu tiên sinh, con gái của ông biến hóa lớn như vậy, ông không hề phát hiện ra điều gì bất thường sao?”
Khuôn mặt Triệu Tẫn cứng lại, con gái mình trở nên ưu tú xuất sắc, trong lòng ông ta không phải nói cũng biết vui đến cỡ nào.
Về phần một chút khác thường nho nhỏ kia, đương nhiên không phải là vấn đề gì lớn lắm.
Chỉ là giờ này khắc này, trực giác nói cho Triệu Tẫn biết, lần này sợ là xảy ra chuyện… Bằng không thì cũng sẽ không dẫn Lục phu nhân tới đây.
Ông ta ý đồ giảo biện: “Con gái mười tám thay đổi lớn, con gái cậu lại không hề phẩu thuật thẩm mỹ, nó trở nên xinh đẹp có gì bất thường chứ? Tô Cẩm, rõ ràng là cháu đang đố kỵ!”
Tô Cẩm lắc đầu thở dài: “Người đời thật ngu muội, vì lợi ích trước mắt mà không thèm để ý chuyện về sau.”
Ánh mắt của cô lại một lần nữa rơi vào trên thân Triệu Mạn: “Bởi vì lòng tham của bản thân mà lại đi thờ phụng một bức tà vật, cô có từng nghĩ tới sẽ có hậu quả gì chưa?”
Sắc mặt Triệu Mạn tối sầm: “Mày nói nhăng nói cuội gì đấy hả? Đây là một bức tượng thần! Cái gì mà tà vật, cái gì mà lòng tham chứ, mày nói gì tao nghe không hiểu! Mày mau trả tượng thần lại cho tao ngay!”
Cô ta có chút nóng nảy, dường như muốn giật lại bức tượng thần trong tay Tô Cẩm nhưng lại bị Nguyên Thất ngăn lại.
Tô Cẩm cầm bức “tượng thần” lạnh lùng nói: “Nếu cô cho rằng đây là tượng thần thì để tôi cho cô xem trong này rốt cuộc có giấu thứ gì!”
Vừa dứt lời, Tô Cẩm khẽ buông tay ra, “tượng thần” nặng nề rơi xuống đất.
Triệu Mạn hét lên: “Không!” Trong mắt cô ta nhanh chóng hiện lên sát ý.
Giây tiếp theo, mọi người có mặt ở đây lại nhìn thấy bức “tượng thần” kia rơi xuống đất và không hề có dấu hiệu hư hại gì.
Không những vậy, bức “tượng thần” kia lại giống như có ý thức, đột nhiên nảy lên khỏi mặt đất, vững vàng bay về phía Triệu Mạn. Triệu Mạn vội vàng đưa tay ôm “tượng thần” vào trong ngực.
Trước cảnh tượng này, Triệu Tẫn chỉ có thể ngây ngốc.
Triệu Tẫn liên tục lui về phía sau, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
Tô Cẩm cười một tiếng: “Triệu tiên sinh cảm thấy thứ này vẫn chỉ là một bức tượng thần thôi sao?”
Triệu Tẫn không nói một lời, không dám lên tiếng.
Ông ta nhìn vẻ mặt Triệu Mạn rõ ràng không đúng lắm, trong lòng tràn đầy khủng hoảng.
Lúc này, Triệu Mạn ngẩng đầu lên, ánh mắt tràn ngập sát ý nhìn Tô Cẩm: “Tao không cho phép mày làm tổn hại đến tượng thần của tao!”
Tô Cẩm chậc một tiếng, tiện tay quăng ra một lá bùa Thiên Lôi.
bùa Thiên Lôi rơi xuống, tia sét màu tím đánh ra từ phía trên đầu Triệu Mạn, vững vàng bổ vào bức tượng thần cô ta đang ôm trong ngực.
“Rắc” một tiếng, tượng thần vỡ vụn, rơi trên mặt đất.

Lấy máu nuôi tà vật 1
Thời gian ước chừng chỉ yên tĩnh một chốc, sau đó tất cả mọi người ngoại trừ Triệu Mạn đều bịt mũi bịt miệng lại, vẻ mặt chấn kinh lẫn ghê tởm nhìn bức “tượng thần” kia.
Chỉ thấy bên trong bức tượng thần vỡ vụn có giấu một chòm tóc, chòm tóc kia được quấn lấy bằng một lá bùa ố vàng.
Phía trên lá bùa có thể mơ hồ nhìn thấy chu sa vẽ lên.
Trừ cái đó ra, bên trong còn có một cục màu đỏ thẫm, phát ra mùi tanh hôi khó chịu khiến người ta phải buồn nôn.
Triệu Mạn trơ mắt nhìn tượng thần mình thờ phụng vỡ vụn ra, ánh mắt cô ta dần dần trở nên điên cuồng: “Mày phá hủy tượng thần của tao! Mày phá hủy tượng thần của tao!”
Triệu Mạn nổi điên giống như muốn đánh về phía Tô Cẩm.
Thần sắc Tô Cẩm bình tĩnh, trở tay ném ra một lá bùa dán vào trên người Triệu Mạn. Ngay lập tức Triệu Mạn bị lá bùa làm bất động ngay tại chỗ.
“Trước đó đã nói, đây là tà vật.” Tô Cẩm chậm rãi giải thích: “Cũng không suy nghĩ xem một chút, có nhà đàng hoàng nào mà trong tượng thần đặt mấy thứ này hả?”
Tô Cẩm bịt mũi bước tới liếc mắt nhìn, một lúc sau, cô đối với Triệu Mạn sinh ra mấy phần khâm phục, cô quay đầu nhìn Triệu Mạn nói: “Cô cũng giỏi thật đấy, còn dám dùng máu tươi nuôi dưỡng tà vật nữa à?”
Sở Lâm tiến tới, nháy mắt mấy cái, trên mặt viết đầy mấy chữ cầu giải thích!
Tô Cẩm giải thích: “Loại tà vật như thế này cần phải dùng máu tươi của bản thân để cung phụng, không thể gián đoạn. Nhìn vào tuổi tác của tà vật này e rằng đã kéo dài được mấy năm rồi.”
“Lấy một chòm tóc, viết ngày sinh tháng đẻ lên giấy, lại dùng cấm thuật làm bùa quấn lại, cuối cùng đem mau tươi nhỏ vào phía trên tượng thần, như thế sẽ khiến chúng trói buộc lẫn nhau! Tà vật cần máu tươi, mà chủ nhân nuôi dưỡng thì cần tà vật giúp cô ta hoàn thành tâm nguyện.”
Tô Cẩm nói xong lời cuối cùng liền thở dài.
“Trên đời này, luôn có rất nhiều người đối với thứ gì đó cầu mà không được, lại bởi cầu mà không được nên sinh ra chấp niệm. Mà tà vật này lại lợi dụng chấp niệm của con người, từ từ dẫn người ta vào bẫy, từ đó trở thành chủ nhân nuôi dưỡng tà vật, hoặc là nói, càng giống như là nô lệ của tà vật hơn, bởi vì đến tận cuối cùng bọn họ sẽ hoàn toàn bị tà vật khống chế…”
Ban đầu, cái nó cần chỉ là máu tươi.
Đến sau đó, có lẽ muốn chủ nhân nuôi dưỡng phải đánh đổi bằng cả mạng sống hoặc thậm chí dùng linh hồn của mình làm vật hiến tế.
Sở Lâm cái hiểu cái không, ngước mắt nhìn về phía Triệu Tẫn: “Nhìn thấy chưa? Đây là việc tốt mà con gái ông đã làm đấy!”
Triệu Tẫn ngơ ngác hết lần này đến lần khác, ông ta cẩn thận hỏi: “Sở thiếu gia, tôi thấy việc này cũng lạ quá, trên đời này làm gì có nhiều chuyện tà dị như vậy? Những lời Tô Cẩm nói cũng nghe quá rợn người…”
Ông ta cắn răng không nguyện ý thừa nhận.
Cho dù trong lòng có nghi ngờ thì vẻ ngoài vẫn là bộ dáng không tin như cũ.
“Theo tôi thấy đây chỉ là mấy trò nghịch ngợm của trẻ con thôi.” Triệu Tẫn vừa nói vừa nhìn về phía Triệu Mạn: “Tiểu Mạn, con nói có đúng không?”
Triệu Mạn không trả lời, cô là bị lá bùa làm cho bất động, căn bản không thể động đậy.
Chỉ có ánh mắt mới có thể truyền tải sự phẫn nộ của cô ta.
Sở Lâm không khỏi cười lạnh: “Với cái thái độ này của ông, khó trách sẽ phải nhận kết cục phú quý khó lâu, quả thật đáng đời!”
Trong lòng Triệu Tẫn run lên.
Đúng rồi, bà cụ cũng bởi vì bát tự châm ngôn của Tô Cẩm mà mới bị vạch mặt trước mặt mọi người.
Nhưng rõ ràng đó là do Tô Cẩm nói hươu nói vượn, cố ý nguyền rủa Triệu gia!
Ánh mắt ông ta vừa tức giận vừa bất bình.
Sở Lâm lười phản ứng lại Triệu Tẫn, anh ta đi đến bên người Tô Cẩm: “Sư phụ xem thử, anh họ xui xẻo của tôi đang ở đâu?”
Tô Cẩm: “Tôi đã nói rồi mà, hôm nay tôi tới là để phá nhà.”
Tiếng nói vừa dứt, Tô Cẩm nhìn về phía Nguyên Thất: “Anh dẫn người tới phá bỏ bức bức tường này, nhớ chú ý một chút, nhất là vị trí chính giữa.”
Nguyên Thất đã được chứng kiến sự lợi hại của Tô Cẩm, nghe vậy, lập tức hiểu được ý tứ của cô.
Trong lòng anh ta chấn động.
“…” Lời này là có ý nói…Rất có thể Lục thiếu gia nằm trong bức tường kia sao?
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.