🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mà ở bên kia, Phương Tri Hạc vừa đưa đám người La đạo trưởng ra khỏi căn phòng nhỏ rách nát, còn chưa đi được hai bước, đã nghe thấy tiếng khóc rống.
Trong lòng anh ta thầm kêu không ổn, chờ lúc anh ta quay đầu lại, đám La đạo trưởng diện mạo dữ tợn, đồng thời cùng nhau tấn công anh ta.
Phương Tri Hạc: “!” Như này là bị mê hoặc tâm trí rồi hả?
Anh ta vô ý thức học theo dáng vẻ Tô Cẩm lúc trước, trở tay một cái vung sang.
La đạo trưởng bị đánh chỉ bối rối trong chớp mắt, ngay sau đó, ông ta nhe răng há miệng ra tay với Phương Tri Hạc.
Phương Tri Hạc thấy mình đánh một lần không hiệu quả, vội vàng lấy ra pháp khí để đối kháng, nhưng anh ta lại không thể thật sự đả thương La đạo trưởng, đến mức đã qua mấy hiệp, có chút chật vật.
Tô Cẩm bị những tiếng quỷ khóc ầm ĩ này làm cho vô cùng bực mình.
Cô trở tay một cái quăng bùa ra, bùa Thiên Lôi bay lơ lửng trên đầu con quỷ này, ánh sáng màu vàng kim nhạt cực kỳ có tính áp bách.
Những tiếng quỷ khóc kia dần dần nhỏ đi không ít.
Tô Cẩm mất hết sự kiên nhẫn, đen mặt đưa ra cảnh cáo: “Ai còn dám phát ra tiếng khóc, ta sẽ lấy người đó ra tế bùa Thiên Lôi!”
Mặc dù bầy quỷ không biết bùa Thiên Lôi là cái gì, nhưng sức áp bách trên đầu và uy lực của lá bùa kia, hoàn toàn khiến chúng nó cảm giác được đáy lòng phát run, thậm chí hồn phách bất ổn…
Chúng nó không còn dám phát ra tiếng khóc nào nữa.
Phương Tri Hạc cũng nhẹ nhàng thở ra.
Anh ta vội vã chạy đến chỗ Tô Cẩm: “Cô Tô, cô không sao chứ?”
Tô Cẩm nhìn Phương Tri Hạc dáng vẻ chật vật, hơi kinh ngạc: “Không phải tôi cho anh bùa Thiên Lôi sao? Không biết dùng à?”
Phương Tri Hạc: “…” Anh ta đương nhiên biết sức mạnh của bùa Thiên Lôi, nhưng loại thời khắc kia, tạm thời không tính là nguy hiểm, không cần thiết phải lãng phí bùa Thiên Lôi trân quý như vậy, anh ta không nỡ…
Một giây sau, Phương Tri Hạc ngẩng đầu một cái, bị dọa lui về sau hai bước.
Anh ta khiếp sợ nhìn những vong hồn cách đó không xa bị bùa Thiên Lôi trấn áp, nhịn không được thấp giọng mắng một câu.
“… Ở đây sao lại có nhiều quỷ như vậy?”
Cho dù trước đó đã có suy đoán, nhưng lúc này tận mắt thấy nhiều vong hồn như vậy, anh ta chỉ cảm thấy lạnh cả sống lưng, cảm giác lạnh từ lòng bàn chân lan tràn lên.
Anh ta khẩn trương hỏi thăm: “Cô Tô, những vong hồn này… Xử lý như thế nào?” Cho dù đưa đi đầu thai hoặc là xuống Địa ngục, cũng không tránh khỏi quá nhiều.
Anh ta cộng thêm sư phụ anh ta, ba ngày ba đêm cũng không giải quyết được hết.
Tô Cẩm nhìn Phương Tri Hạc một chút, cảm thấy anh ta thật kỳ quái, nhìn thì là một người rất thông minh, nhưng đầu óc hình như không dễ dùng lắm, còn không thông minh bằng Sở Lâm.
Cô quay đầu nhìn về phía những vong hồn đó, giọng nói tràn ngập uy áp: “Đã từng hại người đứng ở bên trái, chưa từng hại người đứng ở bên phải!”
Những con quỷ kia cũng không động đậy.
Tô Cẩm cũng không giận, hơi thôi động bùa Thiên Lôi, chỉ mấy giây, những con quỷ kia lập tức ngoan ngoãn tách ra.
Mắt thấy một đám quỷ không hề kỷ luật đứng lung tung ở đó, Tô Cẩm nhíu mày nói: “Cả đám xếp thành hàng cho ta, ngoan ngoãn một chút! Bên trái quá nhiều, chia ra làm mấy đội!”
Tô Cẩm vừa dứt lời, có mấy con quỷ không nghe lời xông ra: “Ngươi cho rằng ngươi là ai chứ! Ngươi bảo chúng ta xếp hàng, thì chúng ta phải xếp hàng? Dựa vào cái gì chứ! Ngươi có biết lão đại của chúng ta lợi hại biết bao nhiêu hay không! Lão đại của chúng ta chính là con quỷ lợi hại nhất thôn, ngài có thể tập hợp oán khí của tất cả đám quỷ chúng ta, ta cho ngươi biết, chờ lão đại của chúng ta trở về, ngươi sẽ xong đời!”
Mấy con quỷ này xem ra chính là đám lâu la của con quỷ lão đại kia, Tô Cẩm khẽ cười.
“Các ngươi đang nói con quỷ oán niệm kia sao?”
Mấy con quỷ gật đầu.
Tô Cẩm á một tiếng: “Lão đại của ngươi hình như cũng không phải rất biết đánh, ta vừa bắt đầu, nó đã bị ta tiêu diệt rồi!”
Mấy con quỷ: “? ? ?”
“Ngươi nói bậy! Lão đại của chúng ta siêu lợi hại, ngài đánh khắp thôn Khê Đàm không có địch thủ!”
Tô Cẩm thản nhiên đảo mắt qua mấy con quỷ: “Trên tay các ngươi cũng không chỉ một mạng, đã làm quỷ, còn làm nhiều chuyện xấu như vậy, cũng không cần phải giữ lại.”
Ngón tay trắng nõn thon dài khẽ quơ về phía bọn nó, ***** sức mạnh khủng khiếp.
Trong chốc lát, mấy con quỷ này ngay cả cơ hội chạy trốn cũng không có, trực tiếp tan thành mây khói.
Ánh mắt Phương Tri Hạc co rút: “…” Là anh ta mắt mù rồi, là anh ta có mắt như mù rồi!
Trong chớp mắt mấy con quỷ này bị tiêu diệt, những con quỷ còn lại sững sờ đứng nguyên tại chỗ, run lẩy bẩy xếp thành hàng, dùng tốc độ nhanh như bay đứng thành đội ngũ chỉnh tề.
Không chỉ có như thế, chúng nó thậm chí còn dựa theo thân cao sắp xếp lại một lần.
Lực hành động có thể nói là hết sức kinh người.
Phương Tri Hạc hoảng hốt vài giây, thì ra… Những con quỷ này còn có thể nghe lời như thế?

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.