🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lúc Sở Lâm nhận được điện thoại của cha Sở, hiếm khi an tĩnh nghe cha già kể lại chuyện.
“Sở Lâm, con giúp cha hỏi Tô tiểu thư một chút…”
Nghe đến đây, Sở Lâm nhịn không được cắt ngang ông ta, nhắc nhở: “Gọi là Tô quán chủ.”
Trong lòng cha Sở vốn dĩ sợ muốn chết, hiện tại lại đột nhiên bị cắt lời, bực mình ông ta thiếu chút mắng một câu nghịch tử.
Ông ta thật sự đang rất nghiêm túc nói chuyện này! ! !
Cha Sở hít sâu một hơi, tiếp tục nói: “Con giúp cha hỏi Tô quán chủ một chút, bên cạnh cha có phải còn có thứ gì không sạch sẽ hay không.”
Sở Lâm bình tĩnh: “Cha chờ chút, bây giờ con đi hỏi.”
Dứt lời, Sở Lâm lại trêu ghẹo một câu: “Cũng khó nói là cha ở bên ngoài trêu chọc vận hoa đào nát gì, dẫn tới kiếp đào hoa.”
“…” Cha Sở nắm chặt điện thoại di động, cũng nhịn không được nữa, thấp giọng khiển trách một câu: “Con đừng có nói bậy nói bạ nữa!”
Ông ta ở bên ngoài, lại không giống người khác, thích làm loạn.
Ông ta một không nuôi tiểu tình nhân, hai không lui tới với những người linh tinh vớ vẩn, đào hoa nát từ đâu tới?
Huống chi, tuổi tác của ông ta đã lớn như vậy rồi, nào có tâm tư đi tìm hoa đào?
Sở Lâm tới tìm Tô Cẩm, nói đơn giản với Tô Cẩm một chút, Tô Cẩm nhận điện thoại từ trong tay Sở Lâm, nhẹ giọng nói: “Sở tiên sinh, ông yên tâm, không phải chuyện gì lớn, là do ông xuất hiện ảo giác, cứ mang bùa Hộ Mệnh theo bên người là được.”
Trừ cái đó ra, Tô Cẩm cũng không nói thêm gì nữa.
Thấy cô như thế, Sở Lâm cũng không lên tiếng.
Mãi cho đến khi cúp điện thoại, Sở Lâm mới âm thầm hỏi thăm nguyên nhân.
Tô Cẩm thấp giọng nói: “Người trốn bên cạnh ông ấy, rất giảo hoạt, đến bây giờ cũng chưa lộ diện, nếu như bây giờ nói cho Sở tiên sinh, sẽ dễ bứt dây động rừng.”
Sở Lâm sáng tỏ.
“Thì ra cha già là cái mồi câu.”
Nghe vậy, Tô Cẩm yên lặng nhìn anh ta một cái: “Lời này của anh quá không cẩn thận, Sở tiên sinh là khách hàng, sao có thể xem như mồi câu chứ?”
“Được rồi, đưa tiền chính là khách hàng.” Sở Lâm tiếp lời, lại hỏi: “Phải rồi, chuyện của Hoa Từ Thụ, sư phụ định làm như thế nào?” Chẳng lẽ cứ để Hoa Từ Thụ ở Tô gia sao?
Ánh mắt Tô Cẩm nhìn về phía một hướng khác: “Nếu như không có gì ngoài ý muốn, rất nhanh sẽ có thể giải quyết.”
Sở Lâm gãi đầu một cái, nghĩ nửa ngày cũng không thể lý giải nổi ý tứ của những lời này.
Anh ta muốn hỏi thăm sâu hơn một chút, như thế nào, Tô Cẩm nhấc chân đi, căn bản không cho anh ta cơ hội để hỏi, Sở Lâm chỉ có thể ở nguyên tại chỗ, yên lặng thở dài.
*
Buổi tối.
Cha Sở đi làm một ngày trở lại Sở gia, cả người vừa mỏi vừa mệt, vừa nằm trên ghế sofa nghỉ ngơi thêm vài phút, ông ta cũng cảm giác bên tai có một giọng nói truyền đến.
“Sở lang ~ “
Hai chữ ngắn ngủi, cứ thế gọi lên ý vị thê lương ai oán.
Cha Sở mờ mịt mở mắt ra, nhìn lướt qua bốn phía, cũng không có người khác xuất hiện.
Ngay sau đó, lại là một tiếng Sở lang.
Ánh mắt của cha Sở chậm rãi rơi trên lầu hai, giọng nói này, dường như truyền tới từ trong phòng ông ta.
Cha Sở lại đi lên lầu hai theo từng tiếng gọi.
Ánh mắt của ông ta có chút đờ đẫn mở cửa phòng ra, một giây sau, chỉ thấy có một người phụ nữ ngồi trên đầu giường ông ta.
Xung quanh người phụ nữ như thể nổi lên sương mù, lờ mờ, tất cả đều không nhìn rõ như vậy, lúc này, người phụ nữ giơ tay về phía cha Sở, tựa như yếu đuối: “Sở lang, chàng không tới nhìn thiếp một chút sao?”
Hai mắt cha Sở đờ đẫn, đi tới giống như tượng gỗ.
Vừa đi được hai bước, lá bùa cha Sở đặt ở trong ngực, đột nhiên như bị phỏng, hai mắt đờ đẫn, trong nháy mắt đã có thêm thần thái.
Ông ta nhìn người phụ nữ kỳ quái ngồi ở đầu giường ông ta, chỉ cảm thấy trước mắt rõ ràng, ông ta sải bước đi tới, một phát bắt được cổ tay của cô gái, không đợi cô ta xuống tay, ông ta trở tay đã kéo người phụ nữ ra bên ngoài một phát, người phụ nữ không kịp đề phòng, thân thể nghiêng về phía trước, trực tiếp ngã xuống đất.

Cha Sở chỉ vào người phụ nữ ở trên mặt đất, gằn giọng quát lớn: “Cô sao có thể không biết xấu hổ như thế? Vì để quyến rũ tôi, thế mà tự xông vào nhà dân, lặng lẽ chạy tới nhà tôi, ngồi trên giường của tôi?!” Xem ra mấy tên người làm trong biệt thự kia, tất cả đều là phế vật!
Ngay cả người xa lạ cũng có thể đi vào phòng của ông ta?
Thật là không hợp thói thường!
Người phụ nữ ngã trên mặt đất hơi bối rối một chút, hiển nhiên không nghĩ tới sẽ phát triển theo kiểu này.
Cô ta kinh ngạc nhìn cha Sở, nhanh chóng suy nghĩ người trước mắt này làm sao không bị mình mê hoặc?
Cha Sở thấy cô ta không lên tiếng, ngồi dưới đất dáng vẻ đáng thương vô cùng, cơn thịnh nộ trong lòng càng lớn hơn.
“Cô giả bộ đáng thương cái gì? Bản thân mình cũng không biết tự ái à, khóc cái gì mà khóc? Loại hành vi này, thiếu chút tạo thành ảnh hưởng về tinh thần cho tôi, cũng may lúc này con trai tôi trở mặt, nó không ở nhà!
Cô có biết, ngộ nhỡ thằng nghịch tử kia nhìn thấy cô đang ở trong phòng tôi, hiểu lầm sự trong sạch của tôi, tôi tìm ai để khóc chứ? Tôi mới là người thảm nhất đó biết không?”
Cha Sở vẻ mặt tràn đầy im lặng.
Đây là chuyện gì vậy?
Làm sao chuyện vớ vẩn gì ông ta cũng gặp phải vậy? Quả thực là không may chết rồi.
Cha Sở hùng hùng hổ hổ, ý ghét bỏ hết sức rõ ràng.
Nữ quỷ đại khái cũng không nghĩ tới, vốn dĩ là kế hoạch mê hoặc vô nhất thất, người này không bị mê hoặc thì cũng thôi đi, còn ghét bỏ cô ta.
Cô ta đâu chịu nổi loại ủy khuất này?
Nữ quỷ giả bộ lau nước mắt: “Sở lang có thể đỡ thiếp đứng lên không?”
Giọng nói uyển chuyển vô cùng rung động lòng người, đồng thời, trên người cô ta âm khí cũng dần dần tản ra.
Cha Sở mang theo bùa Hộ Mệnh trên người không động đậy, ngược lại liên tiếp lui về phía sau, ông ta tức giận không thôi nhìn sang nữ quỷ: “Cô, cô, làm sao một chút mặt mũi cũng không cần? Tôi cũng đã không so đo với cô, thế mà cô còn muốn giả vờ rồi ăn vạ tôi ư? ? ?”
Cha Sở tức giận lui lại mấy bước, nhanh chóng lấy điện thoại di động ra: “Tôi phải chụp cô lại, tôi phải quay video, tránh cho sau này không nói rõ.”
Cha Sở vừa nói vừa mở tính năng chụp ảnh của điện thoại di động ra.
Vội vàng quay video cha Sở đột nhiên khẽ giật mình, chỉ thấy trong điện thoại di động, cũng không xuất hiện bóng dáng của người phụ nữ.
Ông ta cầm điện thoại di động sửng sốt vài giây, chỉ cảm thấy trong chốc lát, rùng cả mình, từ bàn chân dâng lên, hai tay ông ta run rẩy, run lẩy bẩy nhìn về phía người phụ nữ ở trên mặt đất.
A không, chính xác mà nói… Cô ta có thể là nữ quỷ.
Sắc mặt cha Sở nhất thời hung dữ thêm mấy phần, ông ta vô ý thức lui lại.
Nữ quỷ cũng từ dưới đất đứng lên, cô ta lộ ra một nụ cười âm trầm với cha Sở.
“Sở lang thật đúng là tuyệt tình, lại ném thiếp trên mặt đất? Còn không muốn đỡ thiếp đứng lên?” Giọng nói hờn dỗi giờ này khắc này rơi vào trong tai cha Sở, càng giống như những tiếng đòi mạng.
Cha Sở cực kỳ sợ hãi.
Buổi sáng ông ta còn cố ý hỏi Tô quán chủ, đã nói là ảo giác mà?
Thế này sao lại là ảo giác chứ?
Rõ ràng chính là nữ quỷ thật! Hu hu… Muốn khóc!
Sở cha thấy nữ quỷ đi về phía ông ta, vội vàng nói: “Tôi, căn bản tôi cũng không biết cô, cô đừng tới đây!”
Nữ quỷ lại có dáng vẻ nước mắt lã chã chực khóc: “Sở lang, rõ ràng là chàng dẫn thiếp trở về, sao có thể không nhận nợ chứ?”
Cha Sở thiếu chút quỳ xuống, trời cao minh xét, làm sao ông ta có thể dẫn người lung tung về nhà?
Trong thoáng chốc, ông ta đã hiểu.
Nữ quỷ này, nói tới nói lui, cũng là muốn ăn vạ! ! !
“Rốt cuộc cô muốn như thế nào?” Cha Sở có chút sụp đổ.
Nữ quỷ dịu dàng cười một tiếng: “Thiếp đã gọi chàng là Sở lang rồi, đương nhiên là muốn theo chàng…”
Lời còn chưa dứt, sắc mặt nữ quỷ bỗng nhiên thay đổi, nó phản ứng rất nhanh định chạy, lại không nghĩ, thân thể đã không thể động đậy, chỉ thấy trên đỉnh đầu, chẳng biết lúc nào có thêm một lá bùa toả ra sức uy ***** cường đại…

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.