🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lục Chi Ninh và Tô Cẩm ngồi lên xe là bắt đầu nói chuyện phiếm: “Tô quán chủ, cô nói quỷ xui xẻo kia là Mộc Dao?”
Tô Cẩm lắc đầu: “Không phải, Triệu Hoà Cẩn là khách hàng tiếp theo của tôi.” Lại có thể phát triển thời gian dài.
Lục Chi Ninh hơi kinh ngạc.
“Gần đây Triệu gia gió êm sóng lặng, nhưng Mộc gia, mấy ngày nay ầm ĩ vô cùng!”
Nói đi nói lại, Lục Chi Ninh không nhịn được mà nhiều chuyện.
“Nghe nói công ty của Mộc gia, liên tiếp mấy ngày nay, đều xuất hiện những chuyện không bình thường, Mộc tổng cũng bắt đầu tìm đại sư trừ quỷ, nghe nói đã mời mấy nhóm rồi, đáng tiếc cũng không có tác dụng gì.”
“Theo tôi thấy, ông ta chính là không mời được đại sư lợi hại.”
Nói xong lời này, Lục Chi Ninh lại hỏi Tô Cẩm: “Phải rồi, tô quán chủ muốn đi kiếm một khoản tiền hay không? Tôi có thể dẫn cô đến Mộc gia! Mộc gia là con dê béo, mặc dù không thể so sánh với Lục gia của tôi, nhưng nếu đặt ở Thanh Thành, cũng coi như có triển vọng.”
Anh ta như này cũng là kéo chuyện làm ăn cho Tô quán chủ.
Anh ta cũng không cần Tô quán chủ cảm tạ, chỉ cần thỉnh thoảng nhắc nhở anh ta vài ba câu là được.
Tô Cẩm có thâm ý khác nhìn Lục Chi Ninh: “Tôi và Mộc gia không có duyên phận làm ăn.”
Lục Chi Ninh gãi đầu một cái, có chút mờ mịt, chuyện kiếm tiền này, còn cần coi trọng duyên phận làm ăn hay sao?
Được rồi, anh ta lại thiển cận rồi.
“Đúng rồi, cha tôi bảo tôi nói với cô, ông ấy vẫn chưa điều tra ra kết quả.” Mặc dù không biết rốt cuộc đang điều tra chuyện gì, nhưng trước khi anh ta tới đón Tô Cẩm, cha anh ta đã dặn dò, bảo anh ta báo lại tình hình với Tô Cẩm một chút.
Đáy mắt Tô Cẩm xẹt qua mấy phần ghét bỏ, tốc độ của Lục gia có chút chậm đó.
Cô nhìn Lục Chi Ninh, trực tiếp nói: “Lục Nhị thiếu gia, có muốn góp một viên gạch để xây dựng Huyền Thanh quán của tôi lần nữa hay không?”
Nghe vậy, Lục Chi Nin lập tức hiểu.
Anh ta lấy điện thoại di động ra, hỏi: “Cô nói xem, chuyển bao nhiêu thì phù hợp?”
Tô Cẩm: “Mười triệu.”
Lục Chi Ninh lặng lẽ thở phào, tê dại chuyển cho Tô Cẩm mười triệu.
Cũng may sở lâm lừa bịp kia không theo tới, không phải vậy sợ là sẽ nhiều thêm mấy số không.
Tô Cẩm nhận được tin nhắn chuyển khoản đến, khóe môi lộ ra ý cười: “Thay tôi chuyển lời đến Lục tiên sinh, tôi tặng ông ấy một chữ: Ninh.”
Lục Chi Ninh sững sờ: “Ninh trong Lục Chi Ninh sao?” Chẳng lẽ anh ta quan trọng như vậy?
Giải quyết mấu chốt của chuyện này ở chính mình?
Tô Cẩm trầm mặc một giây, một lời khó nói hết giải thích: “Ninh trong Ninh gia.”
Đầu óc của Lục Nhị thiếu gia này, còn không nhạy bén bằng Sở Lâm.
Lục Chi Ninh ý thức được bản thân mình lý giải sai, tiếc hận phát ra một tiếng thở dài, sau đó, anh ta gửi cho Lục Chiêu Hoà một tin nhắn.
Xem chừng vị cha già này của mình bảo mình báo cáo tình hình với Tô Cẩm, mục đích chủ yếu chính là vì lấy được manh mối từ chỗ Tô Cẩm, ai, phương pháp của cha già cũng rất sâu, báo hại anh ta lúc này mới phản ứng được.
“Đúng rồi, tôi đã sắp xếp xong xuôi khách sạn rồi.” Phòng tổng thống siêu cấp hào hoa!
“Vất vả cho Lục thiếu gia rồi.” Trên mặt Tô Cẩm mang theo ý cười nhẹ.
Vốn dĩ Lục Chi Ninh muốn trực tiếp mời Tô Cẩm đến Lục gia ở, nhưng bị từ chối rồi, cũng chỉ đành sắp xếp khách sạn.
“Khách sạn này dưới trướng Lục gia, Tô quán chủ ở bao lâu cũng được ” Lục Chi Ninh nói ra, lần này Tô quán chủ vì giải quyết chuyện của Lục gia, đường xa mà đến, dù sao anh ta cũng phải thể hiện tình nghĩa chủ nhà một chút.
Trừ cái đó ra, anh ta còn cố ý sắp xếp mấy nhà hàng, đúng giờ sẽ đưa bữa ăn tới.
Lục Chi Ninh bày tỏ: Anh ta nhất định có thể cho Tô quán chủ cảm nhận được sự thân mật và quan tâm của anh ta! Nhất định sẽ chăm sóc Tô quán chủ tỉ mỉ chu đáo!

Lục Chi Ninh tự mình đưa Tô Cẩm đến phòng, sau khi Tô Cẩm được chứng kiến phòng đỉnh cấp, yên lặng tổng kết ra bốn chữ: Có tiền thật tốt.
Cô phải nỗ lực kiếm tiền!
Mặc dù nói người tu đạo, không chú trọng hưởng thụ, nhưng, thỉnh thoảng hưởng thụ một chút, Tổ Sư Gia chắc là cũng sẽ không trách tội.
Cùng lắm thì lần sau, cô đưa cả Tổ Sư Gia đi cùng để trải nghiệm phòng đỉnh cấp một chút.
“Sau đó sẽ có người đưa bữa sáng tới, tối hôm qua ở trên tàu hoả, tôi đoán Tô quán chủ nghỉ ngơi không được tốt, hôm nay cứ nghỉ ngơi cho khoẻ trước, nếu có chuyện gì, có thể gọi tôi bất cứ lúc nào, tôi ở ngay căn phòng bên cạnh.”
Sau khi anh ta gửi tin nhắn cho cha già xong.
Cha ruột anh ta cũng nhắn lại một câu: Chờ ở bên cạnh Tô Cẩm, đáp ứng mọi yêu cầu của cô.
Đi ăn, đi uống, đi dạo phố…
Mọi chuyện đều phải do Tô quán chủ làm chủ.
Đối với chuyện này, Lục Chi Ninh cũng không thấy có vấn đề gì, nhiệm vụ này, anh ta cảm thấy anh ta có thể hoàn thành!
Tô Cẩm lên tiếng: “Vậy tôi đi nghỉ trước một chút.” Dù sao buổi sáng cũng không có việc gì.
*
Mộc gia.
Lúc Triệu Hoà Cẩn đưa Mộc Dao về Mộc gia, Mộc gia đang loạn thành một bầy.
Lúc này Mộc Dao mới giật mình, Tô Cẩm nói câu nói kia là có ý gì, cô ta và Triệu Hoà Cẩn vội vàng vào cửa, còn chưa kịp hỏi thăm đã xảy ra chuyện gì, đã nhìn thấy cha Mộc nổi điên m.
Ngoại trừ cha Mộc, trong phòng khách còn có mấy người mặc đạo bào, trong tay cầm kiếm gỗ đào, hoặc là trong tay cầm pháp khí cổ quái kỳ lạ nào đó.
Cha Mộc bị vây vào giữa, tóc loạn thành một bầy, hai mắt dại ra, thỉnh thoảng phát ra những tiếng rống kỳ quái.
Mộc Dao bị doạ sợ khóc tại chỗ.
Cô ta khóc lóc hỏi thăm đạo trưởng bên cạnh: “Đạo, đạo trưởng, cha tôi bị làm sao vậy?”
Cô ta chỉ rời nhà mấy ngày, làm sao vừa về đến, đã biến thành bộ dạng này rồi hả?
Đạo trưởng giải thích nói: “Ông ấy bị dính đồ không sạch sẽ, cô đừng sợ, có chúng tôi ở đây, Mộc tổng rất nhanh sẽ không có chuyện gì.”
Triệu Hoà Cẩn chưa từng thấy cảnh tượng này, ở bên cạnh yên lặng đứng nhìn, sau khi lo lắng, lại cảm thấy có chút mới lạ, nhưng cũng không quên thỉnh thoảng trấn an Mộc Dao một chút.

Hai tiếng sau.
Cha Mộc khôi phục lại bình thường, mấy vị đạo trưởng vây quanh ông ấy làm phép, cũng đã mệt đầu đầy mồ hôi.
Cha Mộc nhìn thấy con gái trở về, trực tiếp nói: “Con gái, con về phòng trước đi.” Ông ấy nhìn Triệu Hoà Cẩn một chút, lại nói: “Vất vả cho Hoà Cẩn hỗ trợ chăm nom một chút.”
Thái độ của ông ấy hết sức rõ ràng, cũng không hy vọng Mộc Dao dính vào chuyện lần này.
Triệu Hoà Cẩn yên lặng dẫn Mộc Dao rời khỏi phòng khách, hai người vừa lên trên lầu, Mộc Dao đã vội vã nói: “Anh Hoà Cẩn, anh nói vị Tô quán chủ kia có phải đã tính ra được cha em có chuyện hay không? Cho nên mới bảo em mau chóng về nhà?”
“… Tô quán chủ quả thực có bản lĩnh thật sự.” Triệu Hoà Cẩn cảm khái nói, nhưng, Tô quán chủ hình như cũng đã nói, cô và Mộc Dao không có duyên.
“Vậy anh đưa phương thức liên lạc của Tô quán chủ cho em, nói không chừng cô ấy biết nhà em rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì!” Mộc Dao nắm áo Triệu Hoà Cẩn cầu khẩn nói.
Triệu Hoà Cẩn lắc đầu, có chút lúng túng từ chối cô ta: “Chuyện này không quá phù hợp.” Hơn nữa hiện tại Mộc gia đã không sao rồi.
Chuyện xem bói, hình như cũng coi trọng duyên phận.
Người tu đạo, luôn luôn khác biệt so với người bình thường, đại khái có không ít quy củ.
Lúc đó, Tô quán chủ đã nói rất rõ ràng, không có duyên với Mộc Dao, cũng sẽ không nhận tiền của Mộc Dao, nếu như anh ta không được đồng ý đã đưa phương thức liên lạc cho Mộc Dao, ngộ nhỡ đắc tội với Tô quán chủ…
Mộc Dao lại năn nỉ trong chốc lát, Triệu Hoà Cẩn quyết giữ ý mình.
Dưới tình hình như thế, Mộc Dao đành phải thôi.
Nhưng, Triệu Hoà Cẩn vừa thở phào, đã nghe bên ngoài truyền đến từng tiếng kêu sợ hãi.
Triệu Hoà Cẩn thầm kêu không ổn rồi, vội vã xoay người chạy ra bên ngoài, sắc mặt Mộc Dao trắng bệch, lập tức ý thức được có thể cha cô ta lại xảy ra chuyện rồi.

 
Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.