🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tiết đạo trưởng không hề phản ứng đến cha Mộc nữa, mặc cho cha Mộc ở đó gào khóc.
Ông ta vô cùng tức giận, đạp cha Mộc một cái, rồi mới thoát ra khỏi tay cha Mộc, trước khi đi, ông ta lạnh giọng: “Ông thiếu chút hại tôi phải gánh nhân quả trên lưng.”
Tiết đạo trưởng đi hai bước, nghĩ một chút, lại quay đầu nhìn về phía Tô Cẩm.
Sắc mặt ông ta có chút lúng túng đi tới, khom người về phía Tô Cẩm một cái: “Đa tạ Tô quán chủ nhắc nhở.”
Lần này, thái độ của Tiết đạo trưởng đã kính trọng nhiều hơn so với trước đó.
Trong lòng ông ta biết rõ lần này may mà có Tô Cẩm nhắc nhở.
Nếu không phải Tô Cẩm, bản thân mình thiếu chút rơi vào hố bùn rồi.
Mà chính mình, sở dĩ giật dây cha Mộc đi tìm Tô Cẩm trước, cũng có không ít lòng riêng.
Ông ta không chỉ muốn mượn cơ hội này xem thực lực của Tô Cẩm như thế nào, còn muốn mượn cơ hội này vả mặt Tô Cẩm.
Dù sao, chuyện Tô Cẩm bắt được La đạo trưởng, đã khiến thanh danh của Tam Thanh quán bọn họ bị hao tổn, ngay cả chuyện của Bạch quán chủ, Tô Cẩm cũng liên quan vào trong đó, có nhiều chuyện, dường như công lao lớn nhất cũng thuộc về Tô Cẩm.
Điều này cũng khiến cho ông ta luôn có mấy phần tò mò về Tô Cẩm.
Mà cơ hội lần này, quả thực đã đưa đến trước mặt ông ta, ông ta thuận nước đẩy thuyền, bảo cha Mộc đến tìm Tô Cẩm cầu cứu.
Nhưng không hề nghĩ tới, ông ta không chỉ nhìn thấy thực lực của Tô Cẩm, còn được Tô Cẩm cứu một vố.
Nhân vật như vậy, mặc dù còn trẻ tuổi, nhưng dĩ nhiên tiền đồ vô lượng!
Tô Cẩm thản nhiên nhìn ông ta một cái: “Nói lời cảm tạ thì không cần, nhắc nhở một câu, chi phí 5000 tệ.”
Tiết đạo trưởng sững sờ trong chốc lát, rất nhanh đã kịp phản ứng: “Nên mà nên mà.” 5000 tệ, một chút cũng không lỗ!
Nếu như thật sự dính vào nhân quả, đó cũng không phải là chuyện nhỏ.
Tiết đạo trưởng lấy điện thoại di động ra muốn chuyển khoản cho Tô Cẩm, cô trực tiếp lấy ra một mã quét nhận tiền.
Tiết đạo trưởng có chút do dự: “…” Cũng không cho cơ hội kết bạn sao?
Ông ta chuyển khoản xong, còn có chút lưu luyến không rời.
Lá bùa trong tay Triệu Hoà Cẩn kia, ông ta cũng muốn tìm Tô quán chủ để mua một lá.
Tiết đạo trưởng vừa định mở miệng, đã bị Mộc Dao vượt lên trước một bước.
“Tô quán chủ, nếu như cô không muốn cứu cha tôi, vậy có thể bán bùa cho chúng tôi không?” Mộc Dao thận trọng hỏi thăm.
Lúc này, Mộc Dao cũng ý thức được mức độ nghiêm trọng của sự việc.
Thái độ của cô ta đối với Tô Cẩm cũng thay đổi mấy phần.
Nghe vậy, Tô Cẩm hơi kinh ngạc: “Cha cô hại chết mẹ cô, cho nên cô hi vọng cha cô sống thật tốt?”
Mộc Dao đỏ mắt gật đầu: “Phải, tôi đã không còn mẹ, tôi chỉ còn một người cha như thế, nếu như ông ấy chết, trên đời này tôi sẽ là một kẻ lẻ loi trơ trọi, tôi…”
Còn chưa nói xong, đã khiến cho Lục Chi Ninh cười nhạo.
“Mộc tiểu thư, cô là sợ Tổng giám đốc Mộc xảy ra chuyện, sản nghiệp của Mộc gia cũng sẽ xảy ra vấn đề! Bản thân cô không có năng lực giữ vững Mộc gia, bây giờ mới hi vọng Tổng giám đốc Mộc sống tốt.”
Thấy suy nghĩ của mình bị vạch trần, sắc mặt Mộc Dao lúc đỏ lúc trắng.
Cô ta đã lăn lộn trong vòng tròn hào môn nhiều năm như vậy, so với ai khác đều rõ ràng, một khi Mộc gia xảy ra chuyện, vinh hoa của cô ta cũng sẽ chịu ảnh hưởng rất lớn.
Ngày xưa địa vị không hề, thậm chí rất có thể ngay tiếp theo Mộc gia cũng sẽ lung lay sụp đổ, một khi từ đại tiểu thư lưu lạc thành người bình thường.
Cuộc sống khổ cực như thế, cô không tiếp nhận được.
Tô Cẩm lắc đầu, đáy mắt trong suốt: “Mộc tiểu thư đừng uổng phí sức lực nữa, trong vòng ba ngày, Mộc tiên sinh chắc chắn sẽ phải chết.”
Vừa dứt lời, Tô Cẩm cũng không quay đầu lại quay người rời đi.
Mặc cho cha Mộc và Mộc Dao ở phía sau kêu khóc như thế nào, cô cũng không nói thêm một chữ, tốc độ nhẹ nhàng ra khỏi khách sạn.Lục Chi Ninh đi theo sau lưng, nhịn không được khích lệ nói: “Tô quán chủ, thật không ngờ tới đã lâu không gặp, đạo pháp của cô lại cao thâm hơn không ít! Thậm chí ngay cả nội tình nhiều năm trước của Mộc gia cũng tính toán rõ ràng! Không biết còn tưởng rằng cô tận mắt nhìn thấy chuyện năm đó!”
Tô Cẩm hơi dừng bước, chăm chú nhìn sang Lục Chi Ninh: “Những thứ này không phải do tôi tính ra.”
Lục Chi Ninh mờ mịt chớp mắt một cái: “?” Có ý gì?
Tô Cẩm giải thích: “Tôi quả thật có thể tính toán sinh tử, xem kiếp trước, xem tương lai, biết rõ họa phúc, nhưng loại chuyện cụ thể đến chi tiết này, tôi không nhìn ra được.”
Nghe vậy, Lục Chi Ninh càng tò mò hơn: “Vậy vừa rồi những chuyện cô nói ở khách sạn kia… Không phải đều cụ thể đến chi tiết sao? Ngay cả chuyện cha Mộc nói chuyện hoang đường để lộ ra cũng biết…”
Tô Cẩm à một tiếng.
“Đó là bởi vì Mộc phu nhân cũng đang ở sảnh lớn! Những việc này, là bà ấy nói cho tôi biết.” Cô thản nhiên nói, dường như đang nói đến một chuyện lớn lại bình thường đến không thể bình thường hơn.
Lục Chi Ninh lại bỗng nhiên kinh hãi chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người.
“Mộc, mộc phu nhân cũng ở đây… ?”
Tô Cẩm cười nói: “Không cần sợ, anh và Mộc phu nhân không có quan hệ gì, bà ấy sẽ không tìm anh gây chuyện, từ lúc vừa bắt đầu, Mộc phu nhân đã quyết định chắc vị Tổng giám đốc Mộc kia, tôi đoán, mấy ngày nay bà ấy vẫn luôn đi theo bên cạnh Tổng giám đốc Mộc.”
Sau khi Lục Chi Ninh sợ hãi lại nhịn không được thở dài.
“Mộc phu nhân cũng là người đáng thương.” Chồng mình biết rõ có người sẽ hãm hại em trai mình, lại còn cố ý giấu diếm, thậm chí còn lợi dụng cơ hội này, mua bảo hiểm kếch xù, lại dùng tiền bồi thường để đi làm ăn…
Ngẫm lại cũng cảm thấy đáng sợ, đây là chuyện người đầu ấp tay gối có thể làm ra hay sao?
Sau khi nghe xong chân tướng bất ngờ, lại bị chồng thiết kế bức cho điên, cùng mưu hại.
Chuyện này đổi thành bất cứ người nào, sợ là cũng nhịn không được muốn báo thù, cho dù hóa thành lệ quỷ, cũng phải khiến cho đối phương trả giá đắt!
Lục Chi Ninh càng nghĩ càng thấy đáng thương, nhất là con gái duy nhất vì tiền, lại còn muốn cứu cha…
Chẳng lẽ không phải nên trực tiếp báo án, đưa cha Mộc vào tù hay sao?
Trực tiếp Đại Nghĩa Diệt Thân, nói không chừng Mộc Dao cũng còn có thể sót lại một tiếng tốt, sẽ khiến cho một đống người chú ý và hỗ trợ.
Đáng tiếc, Mộc Dao lại tình nguyện lựa chọn không nhìn thấy với những chân tướng đó.
Tô Cẩm đột nhiên quay đầu lại, mắt nhìn cách đó không xa, giữa lông mày cô nhiễm lên mấy phần tiếc nuối.
“Thế nhân a…”
Lục Chi Ninh cũng nhìn theo ánh mắt Tô Cẩm, đáng tiếc, cái gì anh ta cũng không nhìn thấy.
“Tô quán chủ, cô nhìn gì vậy?”
Tô Cẩm nói: “Mộc phu nhân đi rồi.”
Lục Chi Ninh kinh hãi chớp mắt một cái: “Bà ấy không báo thù à?”
Trong thoáng chốc, Lục Chi Ninh đã hiểu: “Bà ấy là vì Mộc Dao, muốn từ bỏ báo thù?”
“Cũng không phải từ bỏ báo thù, đại khái là vì con gái, không có ý định để Mộc tiên sinh chết trong tay mình. Tôi nói rồi, trong vòng ba ngày, ông ta chắc chắn sẽ chết, Mộc phu nhân có ra tay hay không, ông ta cũng sẽ chết.” Tô Cẩm giải thích.
Chỉ là trước kia, Mộc phu nhân tình nguyện tay dính máu tươi, biến thành lệ quỷ, cũng phải tự tay mình ***** kẻ thù.
Mà bây giờ, vì Mộc Dao, cũng sợ Mộc Dao hận bà ấy, cho nên mới lựa chọn lui một bước.
Trong chớp mắt Tô Cẩm xoay người này, nghe thấy một tiếng cảm ơn rất nhẹ rất nhẹ, bà ấy nói: “Cảm ơn.”
Cảm ơn cô cái gì? Cảm ơn cô hỗ trợ nói ra chân tướng năm đó ao?
Tô Cẩm nhấc chân tiếp tục đi lên phía trước, cô cũng nhẹ giọng nói: “Sau khi Mộc tiên sinh chết, bà có thể tới tìm tôi, tôi giúp bà chuyển thế đầu thai.”
Lục Chi Nin thận trọng nhìn Tô Cẩm một chút, sau đó lại nhìn nhìn xung quanh mình: “…” Anh ta chắc là không nhìn thấy Mộc phu nhân.
Ừ, chắc chắn không nhìn thấy.

Chương trước
Chương sau
Trang web đọc truyện online hàng đầu Việt Nam, cung cấp kho truyện phong phú với các thể loại như tiên hiệp, kiếm hiệp, ngôn tình, truyện teen và truyện đô thị. Tất cả các tác phẩm đều được chọn lọc kỹ lưỡng bởi các tác giả và dịch giả uy tín, mang đến trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời nhất cho bạn!
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.