"Em không đi ~ em còn chưa nói với anh, em là đặc biệt tới tìm anh a~" Nữ nhân ngồi trên sô pha đối diện Dư Hàng làm nũng, thanh âm nũng nịu, hốc mắt đỏ bừng, thoát khỏi bộ dáng tiểu hồ ly tinh.
"Ai, cô không cần nói bậy có được hay không.
Con trai và con gái tôi đang ở đây, tôi thực sự...!Chậc..." Dư Hàng hai tay nâng mặt, mạnh mẽ xoa một cái, trong lòng mệt mỏi.
Phương Chu Diêu ngồi ở một bên chờ Dư Hàng phản ứng, trong lòng anh muốn nhìn thấy là Dư Hàng đem nữ nhân kia đánh ra ngoài!
Dư Phiêu Phiêu bên kia ngược lại hiểu tâm lý Dư Hàng, biết lấy tính cách của anh không đối phó được nữ nhân trước mắt.
Nếu như tình cảnh cứ như vậy cứng nhắc mà nói, Dư Hàng rất có thể sẽ thỏa hiệp, để cho nữ nhân kia mở miệng yêu cầu.
Nói như vậy, Phương Chu Diêu nhìn thấy, sẽ bị tức chết, sặc chết!
Dư Phiêu Phiêu sẽ không làm cho anh mất hứng.
Cho nên, cục diện khó làm như vậy, chỉ có thể do một người ngoài lý trí quấy rối.
Trước mắt, người ngoài này chỉ có thể là cô.
"Ba, cô ấy là bạn của ba sao?" Mở môi, Dư Phiêu Phiêu đúng lúc chèn đề tài, quay đầu sang Dư Hàng, hỏi ông.
Dư Hàng đang xấu hổ bất đắc dĩ, bị Dư Phiêu Phiêu hỏi như vậy, ông nhìn người phụ nữ đối diện.
Thật là...!Món nợ tình một đêm, ông thậm chí quên tên của đối phương.
"Ba, nếu như không phải bạn bè, tự tiện như vậy vào nhà người khác, còn dựa vào người không đi,
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-lao-la-mot-ke-cuong-yeu/456964/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.