"Đại ca, huynh đưa muội ra ngoài đi mà!"
Tiểu thư níu lấy tay áo của Đại thiếu gia, bắt đầu làm nũng:
"Muội có còn là muội muội yêu quý nhất của huynh không?"
"Trong nhà chỉ có mình muội là con gái... Không có ai để so sánh cả."
Đại thiếu gia vừa từ võ trường trở về, đang ngồi trong tiền sảnh rót nước uống.
Lão gia vừa hạ triều xong trông thấy liền lên tiếng:
"Ngươi cứ đưa muội muội ra ngoài dạo một vòng đi, đỡ để nó gây họa trong nhà."
"Nhưng ra ngoài gây họa cũng phải đền tiền, chẳng phải vẫn là phiền phức sao?"
Đại thiếu gia xoa trán, nhìn muội muội đang chớp đôi mắt to tròn như quả hạnh lấp lánh nước, cuối cùng vẫn thua trận:
"Nhân lúc ta chưa đổi ý, đi thôi!"
Tiểu thư mừng rỡ, nhanh chóng kéo ta theo:
"Nhanh lên, nhanh lên! Một tấc thời gian một tấc vàng, tấc vàng khó đổi lấy nụ cười!"
Từ nhỏ, tiểu thư đã hoạt bát đáng yêu, rất được lão gia yêu chiều.
Mỗi lần phu nhân muốn phạt nàng, lão gia đều đứng bên cạnh phá đám, khiến tính tình tiểu thư ngày càng bướng bỉnh.
Cũng may có sự dạy dỗ nghiêm khắc của Lý mụ mụ, tiểu thư mới miễn cưỡng giữ được dáng vẻ của một danh môn tiểu thư khi ra ngoài.
Nhưng sau lưng lại là một con người khác hoàn toàn, cưỡi ngựa vung thương, trêu mèo chọc chó, còn trốn sau lưng Đại thiếu gia huýt sáo với những tiểu cô nương xinh đẹp.
Tất nhiên, mỗi chuyện như vậy đều có bóng dáng ta, quân sư quạt mo, bày mưu tính kế phía sau.
Lý mụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-nha-hoan-thao-ban-huong-ba/2763913/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.