Một thanh niên đạp xe địa hình từ con phố phía trước phóng tới, đèn xanh, dòng xe qua lại chặn thanh niên đó ở đầu kia, cùng lúc đó Tô Xán tình cờ nhìn thấy thanh niên chống chân dừng xe đầu đường, không ngờ là Trần Xung.
Khi Trần Xung gây tội, cha mẹ hắn chạy chọt khắp nơi, bản thân hắn cũng chưa tròn 18, cho nên giáo dục là chính, không truy cứu trách nhiệm hình sự, song cuộc đời học sinh của hắn cũng chấm dứt.
Lúc này đây cả hai bên đều phát hiện ra đối phương, Trần Xung nhìn thấy Tô Xán, nhìn thấy Đường Vũ, nghĩ tới tình cảnh của mình, mặt sầm xuống, một con dao từ ống tay áo hắn tuột xuống, nắm trong tay.
Đường Vũ hiển nhiên không hay biết nguy cơ đang tới, vẫn hào hức nhìn quanh.
Chạy hay không chạy?
Y sẽ làm gì đây? Kéo bạn gái bỏ chạy hay là cầu xin minh? Trần Xung hơi đánh mắt về phía Đường Vũ sau đó lại nhìn thẳng vào Tô Xán, cười gằn đầy hung ác, ý tứ rất rõ ràng.
Không, không thể bỏ chạy được!
Tiếp đó Tô Xán nắm lấy tay Đường Vũ bên cạnh, trong lúc cô hơi ngạc nhiên, mỉm cười với Trần Xung.
Trần Xung ngớ người, hắn vốn tràn ngập căm hận Tô Xán, hận thù này là di dời từ ghen tỵ và trả thù Mậu Tiểu Thì, kỳ thực lúc đâm dao vào bụng Tô Xán, hắn biết thời khắc đó, cuộc đời của hắn đã hết.
Hiện giờ hắn sắp rời thành phố này, nhờ vào mối quan hệ của mẹ hắn, một ngôi trường loại ba ở vùng ngoài chấp nhận hắn, trước
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-niet-ban/1577644/quyen-3-chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.