Hứa Linh Nguyệt thản nhiên nói:
“Mặc bộ quần áo này, mẹ không thể tự xưng “lão nương” nữa, lời thô bỉ mất thể thống.”
Thẩm thẩm bị nữ nhi bật lại ngẩn ra một phen, nhất thời không biết nên đáp lại như thế nào, đành phải nói:
“Lục Nga, mau giúp tiểu thư thay quần áo. Lát nữa phải vào cung gặp hoàng hậu nương nương, thương lượng hôn sự đại ca con cùng Lâm An công chúa.”
Hứa Thất An và Lâm An đã đính hôn, lệnh cha mẹ lời mai mối.
Hôn kỳ cũng được an bài ở sau xuân tế nửa tháng, mà bây giờ cách xuân tế, cũng là nửa tháng.
Nói cách khác, hôn kỳ của Hứa Thất An và Lâm An công chúa ở một tháng sau.
Thẩm thẩm thân là “mẫu thân”, bây giờ phải vào cung thương lượng với hoàng hậu nương nương chi tiết hôn lễ, lễ nghi vân vân.
Đây là thủ tục giữa trưởng bối phải làm.
Hứa Linh Nguyệt buông sách, mặt không biểu cảm nói:
“Con hôm nay đau đầu, không đi nữa, lúc ăn sáng không phải đã nói với mẹ sao.”
Thẩm thẩm lại ngẩn ra, buồn bực nói:
“Mẹ đây không phải quên sao.”
Hứa Linh Nguyệt nói:
“Không có việc gì, con không trách mẹ.”
... Thẩm thẩm nghẹn nói không ra lời, thầm nhủ khuê nữ hôm nay là làm sao vậy, trưởng nữ yếu đuối dễ bắt nạt như vậy của ta, hôm nay vậy mà lại mỏ nhọn như thế.
Thế mà lại mang lão nương nói không còn lời nào để chống đỡ, thật sự là hiếm thấy.
Hứa Linh Nguyệt tựa như tâm tình không tốt, giọng điệu lạnh nhạt:
“Không phải có Tư Mộ tỷ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1086385/chuong-1749.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.