? Trong lòng Hứa Thất An và Mộ Nam Chi đồng thời hiện lên dấu chấm hỏi, người trước thầm nhủ Mã Lệ Tô* bản dị giới này xưng hô là cái quỷ gì.
(*:Mary Sue là tên chung cho bất kỳ nhân vật hư cấu nào tài giỏi hoặc hoàn hảo đến mức vô lý, ngay cả trong bối cảnh hư cấu. Mary Sue thường là hình ảnh được lý tưởng hóa hoặc hoàn mỹ của chính bản thân tác giả.)
Người sau thầm nhủ, ta từ khi nào biến thành khúc gỗ, hơn nữa còn là ngọt.
Hứa Thất An nhíu mày, dặn dò:
“Bạch Cơ, hỏi nó khúc gỗ ngọt là có ý tứ gì..”
Bạch Cơ phát ra âm tiết cổ quái.
U Minh Tàm nghe xong, giải thích:
“Cam mộc còn có một cái tên, gọi là Bất Tử Thần Thụ. Sinh trưởng trong thánh sơn tây bắc Cửu Châu đại lục, nó cao nghìn trượng, vào thẳng trong mây, nhựa nó như máu, có thể luyện chế bất tử dược, phàm nhân sử dụng, kéo dài tuổi thọ tám trăm năm.
“Tán nó liên miên mười dặm, vô số sinh linh sống ở trên nó. Tổ tiên của ta sinh hoạt ở trên Bất Tử Thần Thụ, lấy cành lá nó làm thức ăn.”
Đợi sau khi Bạch Cơ phiên dịch, Hứa Thất An nhịn không được nghiêng đầu liếc Mộ Nam Chi một cái, thầm nhủ ngươi không phải Hoa Thần chuyển thế sao, sao nhấc lên quan hệ với Bất Tử Thần Thụ.
U Minh Tàm tiếp tục nói:
“Ta lúc trẻ tuổi, từng tùy tùng tổ tiên đi bái kiến Bất Tử Thần Thụ, ở trên tán cây của nó tu hành mấy trăm năm, phiến lá thơm ngọt đó, ta
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1086540/chuong-1633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.