Công tử ca áo bào trắng cười tủm tỉm nói: “Chẳng qua là rác rưởi tu hú chiếm tổ chim khách mà thôi, có thể ngang ngược bao lâu? Ta có một ngày, phải rút kinh hắn, lột da hắn, đập xương hút tủy.”
Trong lời nói mang theo tự tin, tựa như đó là chuyện đã sớm định sẵn.
Gã to xác bên trái nói: “Kẻ này tuy đại thế chưa thành, nhưng một thân bản lãnh, tuyệt không ở dưới thiếu chủ. Thiếu chủ cần hiểu đạo lý kiêu binh tất bại, tuyệt đối đừng khinh thường.”
Gã to xác bên phải im lặng không nói.
Công tử ca áo bào trắng không kiên nhẫn nói: “Biết rồi biết rồi, ta chưa bao giờ khinh thường hắn, hai người các ngươi, một tên là câm điếc, một tên chỉ biết khuyên, nhàm chán quá.”
Tả sứ cùng hữu sứ là hộ đạo giả phụ thân an bài cho hắn. Tuy phiền chút, quả thật là võ phu dũng mãnh xuất sắc. Công tử ca áo bào trắng chưa bao giờ thấy bọn họ thua.
Công tử ca áo bào trắng vuốt ve nhẫn ngọc, thản nhiên nói: “Ta nghe nói thanh đao đó của Hứa Thất An là giám chính tự mình luyện chế, ừm, lần này mang đao của hắn đoạt lấy trước, thu chút lợi tức không quá phận nhỉ.”
Gã to xác bên trái bình luận: “Đao này sắc bén vô song, nhưng so sánh với “Nguyệt Ảnh”, thiếu chủ đoạt thật ra không tệ.”
Gã to xác bên phải lặng lẽ không nói.
Công tử ca áo bào trắng cười vang nói: “Đi, nghe nói Tam Tiên phường nơi đó đang tụ hội, chúng ta đi vô giúp vui. Lâu chủ Vạn Hoa lâu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1087470/chuong-862.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.