Biết được là bị Đả Canh Nhân bắt đi, những “mối quan hệ” ở kinh thành địa vị không thấp kia mặt lộ vẻ khó xử, nhưng ở dưới số tiền lớn khẩn cầu, đành cố đáp ứng.
Nhưng sau khi biết Đả Canh Nhân bắt người tên Hứa Thất An, sắc mặt ai cũng thay đổi hẳn, hô luôn: không làm được không làm được!
Ở việc này kéo dài thời gian một buổi chiều, ngày hôm sau kiên trì bái phỏng nha môn Đả Canh Nhân, hy vọng vị Ngân la ác danh rõ ràng kia có thể giơ cao đánh khẽ.
Sư phụ của Tiêu Hồn Thủ Dung Dung cô nương, là một vị mỹ phụ trung niên vẫn còn quyến rũ, khuôn mặt mượt mà, rất có phong tình, nghĩ hẳn lúc trẻ cũng là một người đẹp quyến rũ.
Trong lòng hắn tràn đầy lo lắng, biết rõ nết tốt của nam nhân trên đời này, một đêm trôi qua, cũng không biết Dung Dung đã gặp sự tra tấn gì...
Thất thân coi như tốt, chỉ sợ đó là nam nhân tham lam, khóa ở trong nhà cao cửa rộng làm đồ chơi, đó mới là bi kịch của nữ nhân.
Sư phụ của Liễu công tử là một vị kiếm khách trung niên trầm ổn, đặc điểm lớn nhất là pháp lệnh văn (nếp nhăn kéo dài từ cánh mũi xuống) thật sâu, cùng với ánh mắt lấp lánh có thần.
Ánh mắt hai vị trưởng bối giao nhau, đều từ trong mắt nhau thấy được lo lắng cùng bất đắc dĩ.
Thân ở nha môn Đả Canh Nhân cao thủ nhiều như mây, cho dù võ phu kiệt ngạo nữa, cũng có thể thu liễm tính tình, rụt lại nanh vuốt.
Lo
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1087941/chuong-522.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.