Một quyền đánh ra, khí cơ ma sát không khí, phát ra tiếng rít gào trầm hùng, đánh thẳng về phía sảnh lớn.
Một bóng người ngăn ở giữa, là Triệu Ngân la, hai tay hắn nắm trường đao, trầm hông xuống, rống giận chém ra một đao.
Đây hẳn là một đao đỉnh phong nhất trong đời hắn.
Đao khí sụp đổ, trường đao nổ tung, pháp khí Đồng la ở ngực vỡ tan, khí cơ đáng sợ đẩy Triệu Ngân la bay vào sảnh lớn, cả sảnh lớn “ầm ầm” chấn động.
Trong lòng Khương Luật Trung cũng chấn động, hắn hoảng loạn bò qua, mang cấp dưới hấp hối ôm vào trong lòng.
Nháy mắt chạm đến Triệu Ngân la, Khương Luật Trung liền biết không thể vãn hồi nữa, xương khớp toàn thân hắn không có một chỗ nào còn ổn, tạng phủ cũng là như thế.
Ti Thiên Giám có lẽ có linh đan diệu dược khởi tử hồi sinh, nhưng Vân Châu không có.
Sở dĩ còn chưa lập tức chết đi, đại khái là sự quật cường cuối cùng của võ phu.
Triệu Ngân la vẫn luôn là người rất quật cường, luôn khư khư cố chấp, liên tiếp làm trái mệnh lệnh của Khương Luật Trung, tựa như vừa rồi dùng sức hất tay hắn.
“Ngươi còn có cái gì muốn nói không.” Khương Luật Trung thấp giọng nói.
Trên khuôn mặt dính đầy vết máu của Triệu Ngân la mạnh mẽ nặn ra một nụ cười, máu đầy lợi, đứt quãng nói: “Đầu nhi, ta năm nay thật ra lại nuôi một tiểu thiếp, mười tám tuổi, nõn nà lắm.
“Nhưng ta sợ ngươi biết, không dám nuôi ở nhà. Ngươi thường xuyên triệu mấy Ngân la chúng ta bí mật
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-phung-da-canh-nhan/1088114/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.