Chờ một đám người miễn cưỡng quét tước ra một chỗ sạch sẽ có thể để buổi chiều nghỉ tạm, mọi người bụng cũng đều trống rỗng. A Phúc bởi vì mới có thai, gần đây ăn so với ngày thường nhiều hơn, mấy ngày trước còn từng bị Thường Hiên cười nói tiếp tục ăn như vậy sợ là nuôi không nổi đâu. Nay thế nhưng gặp loại chuyện này, xem ra thật sự phải chịu đói rồi.
Mọi người hiển nhiên cũng đều đói bụng, trang điểm trên mặt thảm đạm ngươi xem ta ta xem ngươi, thậm chí không biết là từ trong bụng ai còn truyền ra tiếng cô lỗ.
Đúng lúc này, lại nghe cửa Am bị mở ra, mọi người đều quay đầu nhìn, chỉ thấy có hai quan sai, một người cầm thùng gỗ và cái rổ, một người khác bê mấy cái chăn giường cũ. Bọn họ ngay cả đầu cũng chưa nâng, trực tiếp đem thùng gỗ, rổ và chăn vào trong Am, sau đó cửa lớn lại bị đóng lại, mọi người thậm chí nghe được tiếng khóa.
Tam thiếu phu nhân trước hết đứng lên, chạy tới cửa mở thùng gỗ ra xem, vừa thấy bên trong nàng rất là thất vọng: "Là cháo loãng." Tuy nói nàng trước kia là con gái quan lại nhỏ thôi, nhưng tốt xấu cũng là tiểu thư được nuông chiều từ bé, làm sao có thể ăn loại cháo thoang thoảng hương vị kỳ quái đâu.
A Phúc là người thứ hai đứng dậy, nàng thấy trong rổ có chén sứ, mấy chén sứ kia bẩn hề hề, có cái thậm chí bị rạn nứt cùng với lỗ hổng. Những đồ này bình thường khi ở hầu phủ ngay cả nha hoàn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-quan-gia-tieu-nuong-tu/2159714/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.