Lại nói ngày hôm sau, vợ chồng hai người ngọt ngào rất nhiều cũng nghĩ tới chuyện Nhạc phu nhân, A Phúc cũng không khỏi thở dài, nàng nghĩ đến dáng vẻ kia của cha chồng, tuy nói cũng hiểu Nhạc phu nhân không tệ, nhưng rốt cuộc cũng không có ý bước thêm bước nữa. Cái gọi là hoa rơi hữu ý nước chảy vô tình, thật sự là đáng thương cho Nhạc phu nhân đợi nhiều năm như vậy.
Thường Hiên nghĩ nghĩ, chỉ có thể nói thôi, loại chuyện này không thể miễn cưỡng, vẫn là tùy ý cha thôi.
A Phúc trong lòng nhớ Nhạc phu nhân, sau lại bớt chút thời gian vác bụng đi đến tiệm bánh bao của Nhạc phu nhân thăm, chỉ thấy Hồ Nhất Giang vẫn ở trước cửa tiệm như cũ, Nhạc phu nhân cúi đầu buồn bã thu dọn lồng hấp. Nhạc phu nhân ngẩng đầu thấy A Phúc đến đây, cười tiếp đón, lại mời nàng vào hậu viện.
Hai người phụ nữ nói chuyện hợp ý, Nhạc phu nhân nhắc tới Thường quản sự trên mặt lại ảm đạm xuống, thẩm cười khổ mà nói: "Con không cần phải nói gì hết, kỳ thật có chuyện nói tiếp sẽ dọa người đó, ta cũng chưa từng nói với con chuyện này."
A Phúc khó hiểu nhìn Nhạc phu nhân, Nhạc phu nhân lại cúi đầu, ngượng ngùng nói: "Kỳ thật sau ngày đó, ta từng đi tìm ông ấy."
A Phúc kinh ngạc trừng mắt nhìn: "Sau đó?"
Nhạc phu nhân thở dài, nhìn bên ngoài cửa sổ cô đơn nói: "Không có sau đó, ta không công đợi nhiều năm như vậy, sau này ông ấy luôn không quên quá khứ. Đối với con hiện giờ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-quan-gia-tieu-nuong-tu/2159780/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.