“Hoàng Thế Hiển ước mai sau được lấy Trương Ngọc Uyển Nhi làm vợ!”
“Hoàng Thế Hiển ước mai sau được lấy Trương Ngọc Uyển Nhi làm vợ!”
“Hoàng Thế Hiển ước mai sau được lấy Trương Ngọc Uyển Nhi làm vợ!”
….
Sen nhìn đi nhìn lại. Nó đọc xong, nó không dám chắc, lại đánh vần lại từng từ. Tim nó đập rất mạnh, cảm giác hai má nóng ran, loại chuyện này, cũng không hiểu là gì nữa???
Chỉ muốn, ngay lập tức bây giờ được gặp cậu.
Muốn hỏi cho thật rõ ràng.
Việc này, nó rối trí quá à.
Con bé chạy ngay tới chiếc điện thoại bàn, run rẩy, hồi hộp bấm một loạt số, cái số mà nó thuộc từ lâu lẩu lầu lâu, cái số mà chẳng bao giờ thèm nghe điện thoại của nó cả.
Tút…tút…tút…
Sau một hồi chuông, cuối cùng cũng có tín hiệu nhấc máy. Nó nghe tiếng cậu, ngọt ngào quá, thân thuộc quá, mừng phát khóc.
Nhưng Sen sợ, sợ cậu còn ghét Sen, tạm thời chẳng biết nói gì, cũng chẳng dám lên tiếng!
-“Ba à…?”
-“…”
-“Mẹ à?”
-“…”
-“Ai vậy? Sao không nói gì?”
-“…”
Sen cứ muốn nghe mãi, nghe mãi, vì nó nhớ cái giọng nói này quá cơ, mà người đầu dây bên kia lặng yên rồi, nên đành phải nghẹn ngào.
-“Là em…Sen…”
Không gian yên lặng tới thế? Nó còn nghe thấy cả tiếng thở của cậu, nhẹ nhàng, gần gũi, cứ như cậu đang ở ngay bên nó vậy.
-“Cậu, cậu có khỏe không?”
Tút…tút…tút…
Đáp lại lời hỏi thăm của Sen, là dập máy, dập máy không thương tiếc!
Mặt con bé tối đen, ỉu xìu.
Đi học trường mới này, Sen đứng nhất lớp luôn
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thieu-gia-em-lay-cau/809925/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.