-"Uầy cậu từ từ nào...em rối quá à..."
-"Có gì mà rối?" -"Thì em...em..." -"Mày lắm chuyện!" -"Cho em thời gian suy nghĩ được không?" -"Cần gì thời gian? Tao không tốt ở điểm nào? Có gì không xứng đáng làm chồng mày?" -"Cậu tốt..." -"Hay mày không thích tao?" -"Em thích cậu!" -"Thế sao?" -"Em...em..." -"Thôi được, nếu mày không đồng ý thì tao đi cầu hôn con khác vậy!" Hả? Sao có cái lý đấy được cơ chứ, Sen hoảng quá, hỏi. -"Thế nghĩa là bạn ấy sẽ làm vợ cậu hả?" Con này, con bé đáng ghét này! Có biết cậu đang run điên lên rồi không? Xa nó, có biết khó chịu thế nào không? Cậu đã từng nghe giọng nó hàng ngày, từng sai người lắp máy quay ở phòng nó, những tưởng mọi thứ sẽ dễ dàng hơn. Nhưng không, nhìn thấy nó càng khiến cho cậu cảm giác muốn nổ tung, muốn bay ngay về gặp nó. Khổ nỗi mẹ cậu phát hiện, mẹ cậu cho rằng việc đó là không tôn trọng Sen, một phần nữa vì càng trông thấy cái mặt đáng yêu đó, càng dễ phát hỏa, vì vậy nên cậu lại cho người tháo máy quay, thậm chí lừa Sen vứt cả con gấu bông hồng đi, cậu muốn tập một cuộc sống không có nó, một cuộc sống vốn chẳng dễ dàng gì! Cậu biết, nó nhớ cậu! Cậu cũng chẳng dễ chịu là mấy, nhưng Sen ngốc lắm, nếu nó không trải qua, nó sẽ không hiểu. Một lần này, để cho nó sợ tới già luôn, những quyết định mai sau, đừng bao giờ nghĩ tới việc xa cậu! Mặc dù nó còn ngu tới nỗi chẳng biết hai nước chệch múi giờ. Lúc nó nhắnTruyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-thieu-gia-em-lay-cau/809927/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.