Hoăc Trầm vội vàng lấy xe ngựa đi, thấy ven đường có một tiệm bánh bao nhỏ, liền hỏi Tiểu Đào: " muội ăn cơm chưa, có đói bụng không?"
Tiểu Đào lúc này mới nhớ ra mình còn không có ăn cơm trưa, liền thành thật gật đầu: " đói"
" vậy muội ở trong xe chờ ta một lát, ta đi mua." Hoắc Trầm thít chặt lại ngựa, đi đến trước tiệm bánh bao ven đường, một lúc quét sạch ba cửa tiệm, mua hai bánh bao nhỏ, một túi lớn tương thịt bò, còn có đủ loại đồ điểm tâm.
Thời điểm đưa đồ cho Tiểu Đào, bỗng nhiên thấy trời đã ngả về chiều: " Tiểu Đào, chỗ chúng ta cách trong thành rất xa, nếu hiện tại trở về, chỉ sợ trời tối cũng không về đên nhà. Nếu không, ở trong thành tìm một khách điếm nghỉ lại một đêm.?"
Tiểu Đào dẩu miệng nhỏ lắc lắc đầu: "muội không muốn ở lại đây, muội muốn về nhà."
"được, nghe muội, chúng ta liền về nhà, lát nữa trời tối, chúng ta vẫn phải ở trên đường, muội sợ không?"
"không phải có huynh ở đây sao, muội còn sợ cái gì?" nhẹ nhàng nói một câu, làm Hoắc Trầm rớt vào trong vại mật rồi, Tiểu Đào tin tưởng hắn như vậy, ỷ vào hắn như vậy, thật sự là làm người ta cao hứng mà.
Tiểu Đào mở bao giấy dầu ra, cầm một cái bánh bao nhỏ nhắn tinh xảo: " trời ạ, bánh bao trong thành lại nhỏ thế này, bao nhiêu tiền một cái nhỏ như vậy nha?"
Hoắc Trầm quay đầu lại nhìn nàng cười cười: " đây là một loại bánh bao đặc thù, gọi là bánh
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tho-ren-tieu-mat-dao/2678961/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.