Trong không khí lẫn lộn mùi rượu và vị tanh ngọt, điều hòa trong phòng để ở nhiệt độ rất thoải mái, nhưng toàn thân Diệp Thanh Sanh lạnh toát, tất cả vẻ bình tĩnh đều tan vỡ.
Quá kịch tính! Sao lại ngủ với Biên Triệt rồi!
Cô dùng tay bịt miệng, cắn mạnh môi dưới, mới tránh được tiếng thét chói tai bật ra.
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, đại não như bị cuồng phong quét qua, Diệp Thanh Sanh không nhớ ra bất cứ điều gì, ký ức dừng lại ở “kế hoạch nhỏ nhặt” tối qua.
Thật trào phúng, cuộc đời quả nhiên là cánh đồng hoang, tứ phía đều hở gió.
Bình tĩnh một hồi lâu, cô mới hơi kiềm chế được cảm xúc bùng nổ, nhẹ nhàng nhấc đầu khỏi cánh tay người đàn ông, vén chăn xuống giường từ một bên.
Hai chân như bị phế, cơ bắp đau nhức dữ dội, giây tiếp theo chạm vào thảm thì đôi chân vô dụng mềm nhũn, khoảnh khắc đó suýt chút nữa đã chửi ầm lên, cô phải vịn vào mép giường mới miễn cưỡng đứng vững, đồng thời cảnh giác nhìn người trên giường lần thứ hai.
Người đàn ông vẫn còn ngủ say, hàng mi khép lại, dưới mắt có quầng thâm nhạt, trông như đã mệt mỏi đến cực điểm. Chăn đắp ngang hông anh, trên ngực ***** đầy vết cào, cơ bụng rắn chắc từng khối, đường nét bắp đùi rõ ràng, vừa vặn che khuất chỗ nào đó phồng lên. Cô vội vàng rời mắt đi, nhưng gò má nóng bừng vẫn bán đứng cảm xúc thật, hình ảnh vừa rồi cứ lởn vởn trong đầu, ngay cả chi tiết cũng rõ ràng.
Quần áo từ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tieu-thu-gap-rac-roi-dai-tieu-ty-huu-ma-phien/2785601/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.