Hơn nữa Từ Tích chỉ mới mười hai tuổi, suy nghĩ của gã chưa trưởng thành, dễ dàng bị thù hận khống chế tâm lý, khiến gã quên hết mọi hậu quả.Lúc này một người đàn ông trung niên mặc áo gấm đen, đầu đội khăn vấn đầu cùng người hầu trẻ tuổi đi vào, nhanh chóng đi về hướng thư phòng của Từ Tích.Người đàn ông trung niên đó là chưởng quỹ Kỳ Thạch quán Lý Tuyền.
Kỳ Thạch quán tên đầy đủ là Ký Kỳ Thạch quán, một cửa hàng của Từ gia ở Mộc Đổ trấn.Bởi vì Kỳ Thạch quán nắm giữ nguồn cung cấp và khách hàng cao cấp, hàng năm Từ gia đều mang về mấy ngàn lượng bạc, lợi nhuận khá cao.Hôm nay Lý Tuyền đến Từ gia báo sổ sách, nhưng không biết tiểu quan nhân tìm ông ta có chuyện gì.Người hầu nam trẻ gõ cửa: - Tiểu quan nhân, Lý chưởng quỹ đến rồi.Sau một lúc lâu, trong phòng truyền đến âm thanh khàn khàn của Từ Tích: - Mời ông ấy vào.Người hầu nam trẻ tuổi lắc mình tránh ra, Lý Tuyền đẩy cửa vào thư phòng.
Bởi vì thường đến Mộc Đổ trấn đọc sách nên Từ Tích cùng Lý Tuyền rất quen thuộc, Từ Tích thường đến Kỳ Thạch quán lấy tiền mời bạn ăn cơm.Chỉ thấy Từ Tích ngồi ngay ngắn sau bàn, Lý Tuyền có chút hoảng sợ.
Mới nửa tháng không gặp, tiểu quan nhân sao có thể tiều tụy đến vậy?Vẻ mặt hưng phấn của thiếu niên kia không còn nữa, thay đó là một người có sắc mặt tái nhợt, hai mắt vô thần, xương gò má nhô cao, như người bệnh nặng mới khỏi.Tuy rằng ăn mặc gọn gàng, trang phục
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tong-sieu-cap-hoc-ba/1333010/chuong-115.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.