Hắn đưa tay ra sờ sờ viên hồng ngọc:- Có phải là thật không vậy?- Nhìn ngươi xem, cái bộ dạng không có tiền đồ kìa!Khi Chu Bội thấy Phạm Ninh sờ viên hồng ngọc, đôi mắt đều buông bỏ sạch tất cả rồi, không khỏi bĩu môi khinh thường.
Nhưng mà trong lòng của Chu Bội vẫn còn rất đắc ý, Chu Bội thích nhìn thấy Phạm Ninh bộc lộ bộ mặt vốn có của một đứa con nít vùng nông thôn.
- Xuất phát thôi!Chu Bội vẫy vẫy tay.
Xe ngựa chạy, theo hướng cửa sau của trường huyện mà chạy qua.
Đúng đó! Phạm Ninh đột nhiên phản ứng lại, trường huyện chính là đối diện quán trọ, còn phải ngồi xe ngựa để làm gì, có phải nha đầu này có điều muốn nói không?Hắn ngẩng cao đầu nhìn Chu Bội, quả nhiên Chu Bội có điều muốn nói.
- Phạm Ninh, qua vài ngày nữa là đại thọ sáu mươi tuổi của tổ phụ ta, ngươi cũng đến tham gia nhé!Phạm Ninh nghe Chu Bội gọi tên mình, liền cười nói:- Đây có được xem là lời mời chính thức không?- Bản nha nội đã mở lời, đương nhiên là lời mời chính thức rồi, nhưng mà trước tiên ngươi phải đưa cho ta đá Thái Hồ mà ngươi đã hứa với ta, nếu không thì….
.
Hừ! Hừ!.
- Có thể cho ngươi, nhưng mà viên linh bích thạch đó, ngươi phải trả lại cho ta trước!Phạm Ninh hiểu rất rõ tiểu nha đầu này rồi, không nói trước với nàng ta thì nàng ta có thể thay đổi bất cứ lúc nào.
- E rằng không được!Chu Bội không để ý nói:- Viên linh bích thạch ta đã tặng cho tổ phụ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tong-sieu-cap-hoc-ba/222945/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.