“Hí!” Quý Doanh nhảy phốc lên, Mạnh Doanh né người sang một bên, thân của nàng rơi xuống vừa đúng vào khoảng trống, tấm thân mềm mại nảy lên mấy cái, tà áo lụa mỏng tan phất lên, để lộ bắp đùi thon thả, nàng mới tắm xong, làn da hồng hào hãy còn lấm tấm nước.
Sở thái hậu Mạnh Doanh tay chống cằm nhìn chăm chăm vào em gái suy tư, chốc chốc lại thở dài.
Trong cung điện hơi ấm lan tỏa, Quý Doanh không đắp mền, nàng xoay người nằm sấp, hai chân khua liên hồi, quay qua Mạnh Doanh hỏi: “Tỉ tỉ, tỉ thở dài lo lắng gì thế?”
“Ài! Nhìn muội kìa, giống hệt năm xưa… Lúc ấy muội hãy còn là con bé thò lò mũi xanh, suốt ngày cứ bám lấy tỉ, buổi tối tắm xong là chạy đến tẩm cung của tỉ nhún nhảy trên giường như vừa nãy vậy. Chớp mắt đã qua bao nhiêu năm rồi, tỉ tỉ nhìn thấy muội nhún nhảy như vừa nãy, nhớ lại kí ức năm xưa, quay về thời mà tỉ tỉ còn chưa gả sang đây, bao nhiêu kỉ niệm hiện lên trước mắt. Tỉ tỉ già rồi, thời gian không chừa một ai, sao lại không thở dài chứ?”
“Sao tỉ lại già chứ?” Quý Doanh cười khanh khách, đưa tay cù lét Mạnh Doanh. Mạnh Doanh nhột nhạt né qua một bên, bị tay em gái xé một mảng áo ngay ngực, đôi ngực căng tròn hiện ra, đầy đặn trắng trẻo, vẫn tỏa hương sắc như ngày nào.
“Woa! To… to quá…” Quý Doanh trợn tròn mắt: “Tỉ tỉ còn xinh đẹp hơn gấp mười lần năm xưa, nếu tỉ thế này còn nói là già, vậy nữ nhân
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dai-tranh-chi-the/839188/quyen-5-chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.