Dương Gia Thịnh mỗi ngày đều nhắn tin cho anh mình.
Từ lúc lên tàu cao tốc, ăn cơm hộp, ngủ, tỉnh dậy, đến khi về đến huyện thành, về đến trong thôn, chuyện lông gà vỏ tỏi gì cũng phải kể một câu.
Hôm ấy, chiều ngày 27 âm lịch hắn về đến nhà, nhắn tin báo đã tới rồi bặt vô âm tín. Chắc bị người nhà kéo lại hỏi han, ăn cơm, không có thời gian cầm điện thoại.
Mãi đến hơn năm giờ chiều, hắn mới nhắn một tin hỏi anh mình buổi tối ăn gì.
Hứa Thuận Hòa sợ hắn lại bắt bẻ, hôm nay tự tay nấu một bát mì trộn tương tạp. Thịt heo xào với tương ngọt, trải lên những sợi mì cán tay bóng bẩy, bên cạnh còn có dưa leo bào sợi và cà rốt thái chỉ. Nhìn qua ảnh chụp cũng như ngửi được mùi thơm tỏa ra.
【YANG: Em cũng muốn ăn 】
【Bảo đảm bạn sẽ thích: Ăn mì trộn tương làm gì? Ở nhà không phải có nhiều món ngon hơn à?】
【YANG: Đâu có món em thích】
【Bảo đảm bạn sẽ thích: Em mà còn kén ăn?】
【YANG: Móng heo, thịt thỏ, khoai sọ】
【YANG: Em cũng muốn ăn 】
Hứa Thuận Hòa ngẫm nghĩ một lúc, đúng là anh chưa từng nấu qua móng heo hay thịt thỏ thật. Thì ra Dương Gia Thịnh không thích ăn mấy món đó. Một năm mới về nhà ăn Tết một lần, chẳng lẽ mẹ hắn không nấu thứ hắn thích sao?
【YANG: Tất cả đều là món Dương Gia Mậu thích ăn 】
Chỉ một câu ngắn ngủn vậy thôi, nhưng không hiểu
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-bao-ban-se-thich-khao-khao/1952908/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.