Một buổi chiều sau giờ ngọ, Dương Gia Thịnh vừa tỉnh dậy sau giấc ngủ dài hai tiếng thì Hứa Thuận Hòa bỗng hỏi:
"Đi công viên Nam Hồ một chút không? Anh chưa từng đến đó."
Dương Gia Thịnh đáp: "Được ạ , nhưng làm nhân bánh bao xong rồi đi nhé?"
Hứa Thuận Hòa nói: "Tối về làm sau, tranh thủ trời đẹp, ra ngoài trước đã."
Hôm nay trời ấm hơn, nắng chiều rọi xuống vừa vặn, không có gió, không hề thấy lạnh. Hai người bắt xe buýt đến công viên Nam Hồ, xuống xe rồi thong thả đi bộ trên con đường lát đá, phơi mình dưới ánh nắng mùa đông, thật thoải mái.
Công viên Nam Hồ rất rộng, bên trong có một hồ lớn, du khách có thể chèo thuyền trên đó, giá thuê thuyền là 50 tệ một chiếc.
Dương Gia Thịnh cảm thấy hơi phí tiền, nhưng không hiểu sao Hứa Thuận Hòa lại hứng thú lắm, nhất quyết đòi chèo. Anh thanh toán tiền rồi chọn một chiếc thuyền nhỏ màu vàng.
Chiếc thuyền đã cũ, không biết đã phục vụ ở đây bao nhiêu năm, nhìn qua cũng phải hơn chục năm rồi.
Thuyền có chỗ đạp cho ba người, nhưng hai người cũng đủ điều khiển. Hứa Thuận Hòa ngồi phía trước, Dương Gia Thịnh ngồi phía sau, cả hai thay nhau đạp chân, thuyền từ từ lướt đi trên mặt nước.
Vì đang là mùa đông, dù thời tiết rất đẹp nhưng cũng không có nhiều người chèo thuyền.
Chiều muộn không có gió, mặt hồ phẳng lặng như một khối ngọc bích khổng lồ, dưới ánh mặt trời phản chiếu từng tia sáng lấp lánh.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dam-bao-ban-se-thich-khao-khao/1952915/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.