Hàn Ngạo mệt mỏi đứng cũng không vững, nhưng chấn kinh trong lòng vượt xa đau đớn.
Yêu thú không phải là không thể hóa thân hình người, nhưng phải chờ tới Sinh Tử cảnh.
Yêu thú không phải không thể miệng nói tiếng người, nhưng cần huyết mạch cực mạnh.
- Ta... Ta sai rồi... Ta… đời này kiếp này, ta... chỉ trung với một mình Uyển Nhi...
Tiêu Phượng Ngô hốt hoảng, có chút kinh hãi quá độ.
Hắn chỉ bởi vì tham gia hội nghị thánh địa, có chút hưng phấn, có chút quên hết tất cả, cho nên muốn trêu đùa tiểu cô nương nơi này, không nghĩ tới... Suýt chút nữa đã chết!
Tô Triệt nói:
- Đây là bí mật Đại Diễn thánh địa, mong rằng hai vị có thể giữ vững.
- Nàng rốt cuộc là yêu vật gì?
Hàn Ngạo vẫn kinh hồn khó định.
- Nếu như hai vị có thể giữ vững bí mật, Tô Triệt ta vô cùng cảm kích. Nếu như bí mật bị tiết lộ, nguy hại đến muội muội ta, Tô Triệt ta sẽ không dễ dãi như thế đâu. Ta thiện ác, quyết định bởi thái độ hai vị.
Tô Triệt đưa tay ra hiệu.
- Mời đi!
Hàn Ngạo suy yếu thở dốc, nhìn chằm chằm cự mãng đang rút về thành hình người, lui lại liền muốn rời khỏi, nhưng thân thể quá mệt mỏi, chân đều mềm nhũn, lảo đảo đã nhào vào trên mặt đất.
- Chúng ta đi! Đi mau! Không đùa!
Tiêu Phượng Ngô đỡ Hàn Ngạo dậy, chật vật chạy ra khỏi u cốc.
Tô Lăng từ trăm mét biến thành bộ dáng hình người mềm mại hơn, Xích Lân toàn thân dần dần dung nhập vào trong
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1909909/chuong-744.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.