Ánh mắt Lăng Thất Tung trở nên sáng rực, có thể rõ ràng cảm nhận được sự cường đại của Khương Phàm, không chỉ đơn giản là cảnh giới tăng lên, mà là vấn đề cường đại càng sâu.
Ầm ầm!
Cự Long, Chu Tước đối diện va chạm vào nhau, bạo tạc thảm liệt rung chuyển trời cao, bàng bạc khí tức lao nhanh khắp tám phương.
Hắc ám giống như đại mạc kịch liệt nhấc lên, muốn vô tình bị vỡ nát.
Ánh sáng quá chói mắt, không ai có thể thấy rõ ràng tình huống cụ thể, đều lo lắng chờ đợi.
- Chết rồi?
Tiêu Lạc Sư kịch liệt thở d.ốc, nhíu mày nhìn chằm chằm không trung.
Đây là võ pháp mạnh nhất của hắn, tràn ngập thay đổi, dung hợp, cùng diễn sinh biến đổi.
Bình thường giao thủ với người khác đều là dùng ở cuối cùng. Hôm nay là đột nhiên bị đánh chật vật, lần đầu tiên đã sớm vận dụng.
Hẳn là có thể trọng thương Khương Phàm.
- Lục Bình Yên, lên...
Tiêu Lạc Sư đang muốn bảo Lục Bình Yên đến báo thù Khương Phàm.
Sâu trong năng lượng hỗn loạn nơi xa, một con hỏa điểu đột nhiên lao ra, bay lên không vài trăm mét, huy động hai cánh màu vàng hoa lệ, lóe ra cường quang chói mắt, nhìn chằm chằm Tiêu Lạc Sư.
- Hắn không chết?
- Thế lực ngang nhau?
- Đánh bại Lục Bình Yên, ngạnh kháng Tiêu Lạc Sư?
- Làm sao hắn có thể mạnh đến như vậy?
- Lúc nào mà thánh địa lại bồi dưỡng được thiên tài như vậy?
- Hắn thật sự là Đại Thừa thánh văn sao, tại sao ta lại cảm giác giống
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1910029/chuong-818.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.