- Nếu như đào được một khối, liền thuộc về các ngươi, nếu như đào được mấy khối, liền chia đều cùng ta.
- Ngươi thề!!
- Ta nói lời giữ lời!
- Ngươi dùng Hướng Vãn Tình thề, nếu ngươi là chơi xấu, hai ngươi cả một đời không có hài tử!
- Không đào xéo đi!
- Đào!! Không nói không đào thôi!! Tính tình nóng nảy thật!
Đại Vương, Đại Tặc, tặc điểu, đều hóa thân Yêu Thể, hoan hô nhào vào biển xương mênh mông.
- Nơi này thật có thần cốt?
Hướng Vãn Tình sợ hãi thán phục trước thế giới hài cốt vô biên vô tận.
- Nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, tìm cho chúng nó một chút chuyện làm, không đào được coi như xong, có thể đào được liền kiếm lợi lớn. Nàng cũng tìm xem nhìn?
- Còn chàng?
- Ta nghiên cứu truyền thừa nơi này một chút.
- Chàng không bồi Đông Hoàng Như Ảnh trò chuyện sao?
- Quá lúng túng, quên đi thôi.
- Các ngươi bây giờ cũng đã xấu hổ, còn không bằng thừa cơ hội này xâm nhập giao lưu một phen.
Hướng Vãn Tình cười nói.
- Không nên không nên, Đông Hoàng Như Ảnh không giống với những cô nương khác, vẫn không cần mạo phạm.
- Tùy chàng. Dù sao nếu đổi lại là thiếp, thiếp đều là nhẫn nhịn không được dụ hoặc như vậy.
Khương Phàm nhắm chặt hai mắt, tập trung tinh lực nghiên cứu truyền thừa tại Tử Nhân không gian.
Nhưng, sau nửa ngày ngắn ngủi...
- Ha ha, thần cốt! Nơi này có thần cốt!!
- Phát! Phát!!
Một tiếng tru lên quái dị vang vọng trong biển xương mênh mông tại tầng thứ
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/1912102/chuong-2122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.