Rất nhiều tế xà màu xanh lá giống như dây leo treo ở nơi đó, nếu như không nhìn kỹ rất khó chú ý tới.
Có một số mãng xà to lớn tráng kiện khổng lồ dài mấy chục mét, quay quanh đỉnh núi, săn bắt mãnh cầm bay qua bầu trời.
Trong rất nhiều góc còn có rắn độc ẩn hiện, những nơi bọn chúng đi qua, cỏ cây đều khô héo.
Khương Phàm mặc dù không sợ những con rắn này, nhưng từ trong rừng đá đã nhận ra một khí tức nguy hiểm mãnh liệt nào đó.
Bên trong ‘Vương Quốc Xà Mãng’này, khẳng định có cá thể tồn tại giống như Quốc vương.
Tô Lăng là cự mãng, có thể tùy ý ra vào, hắn cũng không dám tuỳ tiện khiêu khích.
Khương Phàm lắc đầu, quay người rời khỏi nơi này.
Nhưng, khi hắn rời khỏi không lâu, một con Thanh Xà từ trong cánh rừng gần đó bò ra tới tập trung vào hắn, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, ánh mắt giá lạnh.
Thanh Xà vặn vẹo thân thể phân hoá ra một con Thanh Xà mới.
Chính nó lặng yên không tiếng động đuổi theo Khương Phàm, Thanh Xà mới biến mất trong cánh rừng.
Trong rừng cây hơn tám mươi dặm bên ngoài.
Một nam tử to béo ở trần đang dạo bước trong rừng, nhắm mắt lại, hai tay mở ra, yên lặng cảm nhận được cái gì đó.
Ở phía sau, hơn mười học viên thư viện người khoác áo bào tím kích ra linh văn, cảnh giác rừng rậm nguy hiểm.
Lại sau này, bọn người Hứa Đan, Hứa Như Lai, Hứa Vĩnh Xuân an tĩnh đi theo, đang tò mò nhìn nam tử to béo kia.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dai-chi-ton/25169/chuong-1152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.