Edit: Việt Quất
Beta: Thiên Điểu
Bước chân Cố Ảnh giống như mọc rễ, cứng đờ đứng tại chỗ.
Cô không quay đầu, nói chính xác hơn là cô không dám quay đầu.
Ý của Giang Tuân trong những lời này rõ ràng chính là phát hiện ra cái hôn không tính là hôn kia.
Khi tiếng chuông cửa vang lên lần thứ ba, Cố Ảnh nhổ chân mình tận gốc, đi thật nhanh về phía huyền quan mở cửa.
Khổng Oánh đứng ngoài cửa thấy gương mặt Cố Ảnh đỏ lên, rầu rĩ hỏi: "Sao thế chị? Sao mặt đỏ thành thế này rồi?"
Đối mặt với Khổng Oánh hết lòng quan tâm, giọng Cố Ảnh ít nhiều có phần chột dạ: "Chị ở đây chờ em, kết quả không cẩn thận ngủ quên."
"Chị cũng ngủ à?" Khổng Oánh cười giỡn mấy tiếng cũng không hề nghĩ nhiều: "Em cũng vậy, vừa về cầm quần áo, lên giường một cái là ngủ mất."
"Vậy em đi tắm đi, chị đi lên ngủ trước." Cố Ảnh vượt qua cô ấy đi ra cửa nhà cũng không quay đầu lại mà đi lên lầu luôn.
Khổng Oánh thấy dáng vẻ cô chạy mất dạng, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Chị Tiểu Ảnh thế này là sao nhỉ?"
"Chột dạ chăng." Ngón cái Giang Tuân khẽ vuốt cằm mình, lơ đãng nói.
Vốn Khổng Oánh tính mặc kệ anh họ ngồi trên ghế sofa trực tiếp đi tới phòng tắm tắm, không ngờ anh lại đáp lời: "Sao lại chột dạ ạ?"
"Ai biết được." Giang Tuân cầm lấy điện thoại ở một bên, mở WeChat ra.
"À, em biết rồi." Khổng Oánh nói: "Xấu hổ thì phải."
Giang Tuân ngước mắt: "Sao em biết?"
"Ngủ trong nhà người không quen thì
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-dat-tung-buoc/2598777/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.