Giản Đăng trong Hình Thiên nhìn Hoắc Yến Hành tiêu diệt Trùng tộc chỉ bằng vài động tác như đang xem phim điện ảnh, tinh thần lực tuôn ra, dù đối phương có tự bạo cũng không hề ảnh hưởng gì đến anh.
Cha Đào rít lên, Trùng tộc hình người liên tục từ một lối đi lao đến bao vây Hoắc Yến Hành.
Giản Đăng không khỏi cau mày, Hoắc Yến Hành sử dụng tinh thần lực như vậy thật sự không sao chứ?
"Đừng lo." Miêu Ô vỗ bả vai Giản Đăng: "Thượng tướng là lính gác bóng tối, tinh thần lực của ngài ấy lính gác bình thường không thể so sánh được đâu."
Giản Đăng nghe vậy cũng không quá yên tâm, cậu vẫn luôn nhớ rõ chuyện Hoắc Yến Hành mất kiểm soát trong nguyên tác, tiếc là cậu không thể đưa ra thời gian chính xác.
Hình như trong nguyên tác Hoắc Yến Hành cũng không đến đây, Giản Đăng âm thầm thở dài, hiện giờ tất cả đã thay đổi, có khi Hoắc Yến Hành cũng sẽ không mất khống chế như trong nguyên tác cũng nên.
Trong lúc Hoắc Yến Hành tiêu diệt Trùng tộc, các đội viên cùng nhảy xuống từ cửa hang mà anh cho nổ cũng không nhàn rỗi chút nào, vài người yểm trợ cho Hoắc Yến Hành, vài người đi diệt trứng trong hang động.
Tiểu Cốc và Hồ Dương trong Hình Thiên cũng có suy nghĩ như vậy, tuy tinh thần thể của họ đang dưỡng thương, nhưng cơ thể họ vẫn cử động được.
Khoang điều khiển của Hình Thiên mở ra rồi đóng lại, đội ngủ phá trứng trùng lại có thêm hai người gia nhập.
Truyện được đăng tại truyenso.com. Đọc tiếp tại đây: http://truyenso.com/dan-duong-cau-ay-khong-muon-yeu-duong/2721539/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.